THI ĐÀN HOA TIÊN
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

THI ĐÀN HOA TIÊN

Diễn đàn thơ văn
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
»  Dòng Thơ Nhạc Trích Đoạn
Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeThu Apr 25, 2024 12:09 pm by Nguyễn Thành Sáng

» thơ anh khờ
Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeThu Apr 11, 2024 4:19 am by anh khờ

» Khúc Nhạc Tình Yêu & Câu Chuyện Tình
Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeThu Jan 25, 2024 4:33 pm by Nguyễn Thành Sáng

» Thơ Hay Ngắn
Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSun Jan 14, 2024 1:27 pm by Nguyễn Thành Sáng

» Thôi Rồi Nỗi Nhớ Còn Đây…
Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSat Dec 23, 2023 4:59 pm by Nguyễn Thành Sáng

» Khúc Nhạc Tình Buồn – 2
Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSat Dec 16, 2023 4:37 pm by Nguyễn Thành Sáng

» Khúc Nhạc Tình Buồn - 1
Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeFri Dec 08, 2023 4:28 pm by Nguyễn Thành Sáng

»  Thẫn Thờ Triền Miên
Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSat Dec 02, 2023 3:48 pm by Nguyễn Thành Sáng

»  Tâm Sự Với Trăng
Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeWed Nov 22, 2023 4:11 pm by Nguyễn Thành Sáng

Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm
Diễn Đàn
NĂM 2014
free forum



/div>

 

 Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn

Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2  Next
Tác giảThông điệp
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeThu Apr 07, 2011 9:18 pm

Đây là topic văn của Thanh Trắc Nguyễn Văn. Bao gồm các sáng tác truyện ngắn, tiểu phẩm, kịch bản, phê bình văn chương....
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Truyện ngụ ngôn: Tiểu hổ gặp họa   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeThu Apr 07, 2011 9:19 pm

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Tabby1-DomesticCat-Closeup




Truyện ngụ ngôn: Tiểu hổ gặp họa

Chuyện xưa kể rằng có một thời mèo được một ông chủ nuôi yêu quý dám đặt tên cho mèo là Trời! Nhưng một người bạn của ông chủ đã bắt bẻ cho rằng mây che được trời. Thế là ông chủ đổi tên mèo thành Mây. Nhưng người bạn lại nói gió có thể thổi tan mây. Ông chủ lại đổi tên mèo thành Gió. Gió lại bị bức tường cản. Ông chủ lại đổi tên mèo thành Tường! Nhưng chuột lại đục khoét được tường. Ông chủ hồ đồ lại phải đổi tên mèo thành Chuột! Và mèo bắt được chuột. Thế là cuối cùng ông chủ nuôi lại đành phải gọi chú mèo cưng của mình là Mèo như cũ!

Câu chuyện mèo lại hoàn mèo vừa kể trên là nỗi “đau” của dòng họ nhà mèo đã lưu truyền qua nhiều thế kỷ. Cứ tưởng là sẽ có danh xưng mới để có thể “đổi đời” nhưng không ngờ do ông chủ của mèo quá kém thông minh nên đã bị người khác dạy cho một bài học về tội dám “chơi trội”!

Nhân dịp năm hết tết đến, Thần Mèo phải về chầu trời để thay thế Thần Hổ nhận nhiệm vụ của một năm mới. Nhớ câu chuyện đau lòng cũ, Thần Mèo liền quì mọp khóc lóc trước Ngọc Hoàng xin được đổi tên tất cả loài mèo thành tên mới là Tiểu Hổ cho có chút “danh vọng”. Mặc dù Thần Hổ cực lực phản đối nhưng Ngọc Hoàng cũng xiêu lòng trước những lời năn nỉ của Thần Mèo nên cuối cùng đã chuẩn tâu.

Thế là từ đó các chú mèo được dịp vênh váo với đời với cái danh xưng mới là Tiểu Hổ của mình. Nhưng thật không may thời thế đã thay đổi, các “dân chơi” muốn được chơi sang nên đua đòi thích ăn thịt của chúa sơn lâm cho oai. Thế là các chú hổ bị săn lùng để dân nhậu lấy xương làm cao hổ cốt, lấy thịt làm món thịt hổ bảy món. Nhưng hổ không phải là thứ dễ bắt và dễ bị giết. Thứ nhất là do hổ dù sao cũng là hổ thật, không dễ bị người ta bắt nạt. Thứ hai hổ là thú quí hiếm, quán nhậu nào mà dám bày bán thịt hổ công khai có mà sập tiệm. Cái khó ló cái khôn, các chủ quán nhậu lý luận: “Các thực khách không ăn thịt hổ được thì ăn tạm thịt tiểu hổ vậy. Hổ nào cũng là hổ cả! ”. Thật tội nghiệp cho các chú mèo bỗng dưng được người ta ưu tiên đưa lên bàn nhậu!

Thần Mèo vô cùng ân hận vì đàn con cháu của mình bỗng dưng bị gặp đại họa, sống thì bị truy lùng, chết thì thân xác không toàn thây vì bị xào nấu làm các món nhậu. Thấy vậy, Thần Hổ mới cười nói: Có nhiều người thật sự thành công nên nổi danh. Nhưng cũng không hiếm những kẻ bị gặp hiểm họa chỉ vì cái bệnh háo danh của mình. Thương thay!

(Tạp chí Sông Hương Xuân Tân Mão năm 2011)


Thanh Trắc Nguyễn Văn
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Truyện ngụ ngôn: Mèo có bắt chuột?   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeMon Oct 03, 2011 8:48 am

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 22




Truyện ngụ ngôn: Mèo có bắt chuột?

Ngày xưa có một vị quan được giao nhiệm vụ trông coi kho lương thực cho nhà vua. Quan coi kho lương rất mẫn cán và thanh liêm. Hơn mười năm nhận nhiệm vụ ông không hề nhũng lạm dù chỉ là một hạt thóc lép trong kho. Nhưng không may đến một năm nọ, không hiểu sao lũ chuột lại sinh sản bùng phát rất nhiều. Kết quả là dù vị quan đã rất cố gắng gìn giữ, kho lương thực của nhà vua cứ bị hao hụt mỗi ngày.

Nghe lời thuộc hạ vị quan nuôi hơn hai mươi con mèo đem thả vào kho. Lúc đầu kết quả khá khả quan. Lượng lương thực thất thoát mỗi ngày đã giảm hơn một nửa. Ông quyết định nuôi thêm hai mươi con mèo nữa. Nhưng cũng thật bất ngờ, không hiểu sao lượng lương thực hao hụt mỗi ngày lần này không hề giảm sút mà lại có chiều hướng muốn tăng lên!

Vị quan vô cùng lo lắng vì sắp đến kỳ hạn quan khâm sai đại thần đến kiểm tra kho lương. Tình trạng mất mát lương thực kiểu này nếu cứ tiếp diễn chắc chắn ông sẽ không giữ được cái đầu trên cổ. Vị quan liền treo bảng trước cổng cần mua mèo quí gấp để trừng trị lũ chuột trong kho.

Vừa treo bảng buổi sáng thì buổi trưa đã có một lão đạo sĩ đến gỡ bảng và xin vào yết kiến. Viên quan coi kho mừng lắm liền mời vào. Lão đạo sĩ chào vị quan xong liền hỏi:

- Thượng quan cần mua mèo quí để làm gì?

- Ta cần mua mèo quí để bắt chuột.

- Thượng quan lầm rồi. Bắt chuột hay không không phải là do mèo quí hay không quí. Ông bà ta đã có câu “mèo nhỏ bắt chuột con” là muốn nói đến ý đó. Loài mèo từ thuở xa xưa con nào cũng biết bắt chuột. Nhưng từ khi ở chung với loài người. Nhiều con mèo đã nhiểm tật xấu từ chủ nuôi như ăn vụng, hoặc tệ hơn là móc nối với loài chuột để hưởng lợi cho mình!

- Có loại mèo biết móc nối với chuột ư? Ta chưa từng nghe!

- Thượng quan có đọc nhiều sách không?

- Từ nhỏ tứ thư ngũ kinh ta đều thuộc làu cả.

- Thượng quan có thường đọc sử, đọc thơ không? Có xem tranh nhiều không?

- Đạo sĩ khinh thường ta quá. Ta đã đọc trọn bộ Sử Ký của Tư Mã Thiên, thơ của thi tiên Lý Bạch bài nào ta cũng thuộc, tranh của Tô Đông Pha hầu hết ta cũng đã từng xem qua…

- Thượng quan tỏ ra rất am hiểu văn hóa và học thuật của … nước ngoài! Lão chỉ xin thượng quan đến làng tranh Đông Hồ của nước ta để tìm mua bức tranh Đám cưới chuột về xem. Lúc ấy thượng quan sẽ hiểu ngài cần phải làm gì...

Nói xong lão đạo sĩ liền cười ngất và biến mất. Viên quan coi kho bỗng giật mình, toàn thân mồ hôi ướt đẫm. Ông liền vội sai thuộc hạ đến làng tranh Đông Hồ gấp. Khi bức tranh Đám cưới chuột được trình lên, nhìn lũ chuột dâng quà cho mèo trong tranh viên quan hoàn toàn tỉnh ngộ.

Cuối cùng qua điều tra viên quan coi kho cũng đã phát hiện được có hai trong hai mươi con mèo nuôi tăng cường lần sau, đã dung dưỡng cho họ hàng nhà chuột và giúp cho lũ chuột có điều kiện ăn xén ăn bớt lương thực trong kho. Trị tội hai con mèo này xong nạn chuột trong kho từ đó xem như mất hẳn.

Sau này viên quan đã rút ra một kinh nghiệm quí báu để truyền lại cho các quan coi kho thế hệ sau: Không cần có mèo quí mới bắt được chuột và không phải con mèo nào cũng có sở thích bắt chuột!

(Tạp chí Sông Hương Xuân Tân Mão năm 2011)


Thanh Trắc Nguyễn Văn
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Truyện ngụ ngôn: Mèo dạy võ   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeTue Oct 11, 2011 2:28 am

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 8208561228012066




Truyện ngụ ngôn: Mèo dạy võ.

Ngày xưa rất là xưa, hổ và báo là hai anh em chú bác họ. Tuy to xác nhưng hổ và báo đều rất vụng về nên thường bị các thú dữ khác trong rừng bắt nạt. Nghe đồn cô ruột của mình là mèo võ nghệ rất cao cường, cả hai bàn nhau cùng tìm đến xin cô mèo dạy cho vài miếng võ để phòng thân.

Nhận hai đệ tử lại là hai đứa cháu ruột nên cô mèo dạy võ rất tận tình. Chỉ một thời gian ngắn sau đó, hổ và báo gần như đã lột xác hẳn, thân pháp trở nên thật nhẹ nhàng, các thế chụp vồ đều rất biến hóa uyển chuyển.

Một ngày nọ, mèo cho các đệ tử thử tài. Hai con lợn lòi hung dữ được thả ra để thi đấu với hổ và báo. Chỉ chưa đầy một khắc hai con lợn lòi đã bị hổ và báo vật chết. Tiếp đó hai con bướm nhỏ nhắn xinh đẹp được thả bay lên. Chỉ với một cái tát đầy móng vuốt cực kỳ chính xác của hổ, con bướm đã bị vỡ ra nhiều mảnh vụn. Riêng báo cứ chần chừ mãi vẫn chưa chịu ra tay, cuối cùng chú bướm còn lại bay đi mất. Mèo giận lắm kêu báo tới quở trách. Báo dập đầu khóc:

- Thưa cô mẫu, con bướm nhỏ đó như một đóa hoa biết bay, làm đẹp cho đời. Vả lại nó có hại ai đâu sao ta phải giết nó?

Mèo nghe xong gật gù, nhưng vẫn mắng nhiếc báo mãi không thôi…

Nửa năm sau mèo cho hai đệ tử xuống núi. Hổ vốn bản tính hung hăng nên đi gây sự khắp nơi. Với tài nghệ tuyệt luân vừa học được không bao lâu hổ trở thành vô địch với danh vị Chúa tể sơn lâm khiến muôn loài phải kính nể. Nghe tin báo cũng nổi danh không kém, hổ liền đến tìm báo để tranh tài. Báo do không to bằng hổ nên đánh không lại hổ, phút nguy khốn báo liền nhảy lên cây để tránh. Hổ vô cùng ngạc nhiên vì tuyệt kỹ leo cây cô mèo không hề dạy cho hổ. Hổ uất ức liền trở lại nơi học võ định giết mèo để trả thù. Không ngờ mèo cũng đã biết trước nên đã leo lên cây lánh nạn. Mèo cười nói:

- Báo tuy dũng mãnh nhưng cũng có lòng nhân hậu, nên nó xứng đáng được ta truyền hết các bí kiếp võ công. Còn ngươi chỉ là kẻ độc ác, chỉ thích dùng sức mạnh của mình hiếp đáp kẻ yếu hơn thì làm sao có thể lĩnh hội hết được các tuyệt kỹ của dòng họ mèo chúng ta?

Hổ nghe xong vô cùng ân hận. Và từ đó cho đến nay tuy hổ vẫn là Chúa tể sơn lâm nhưng vẫn không thể leo cây được như mèo và báo cũng chính là từ câu chuyện kể trên.

(Tạp chí Cửa Biển Xuân Tân Mão năm 2011)


Thanh Trắc Nguyễn Văn
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Tiểu phẩm: Ai đã giết chết Liễu Thăng?   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSat Jan 14, 2012 8:14 pm

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn ADGLT




Tiểu phẩm: Ai đã giết chết Liễu Thăng?

Trong giờ Sử, thấy Tý ngủ gục, cô giáo hỏi:

- Tý, ai đã giết chết Liễu Thăng?

Tý đứng dậy ngơ ngác:

- Thưa cô, theo em nghĩ có thể là do bọn người máy sát thủ trong Bảy viên ngọc rồng giết. Vì bọn này bản chất của chúng hung hăng tàn bạo lắm ạ!

- Sao lại có bọn người máy ở đây?

- Thưa cô thế thì em không biết. Vì em có biết Liễu Thăng là ai đâu mà giết!

Cô giáo giận lắm, mời mẹ Tý đến lớp. Mẹ Tý vội nói ngay:

- Thưa cô, oan cho con tôi quá. Thằng Tý con tôi nó hiền lành lắm. Với lại nó còn nhỏ làm sao có thể giết chết Liễu Thăng cho được. Nếu cô nghi ngờ, xin cô cứ nhờ công an điều tra sẽ rõ ngay thôi ạ!

- Nhưng Liễu Thăng không phải là người thời nay. Trong lịch sử hắn là một danh tướng đời nhà Minh đã từng sang xâm lược nước ta...

- Thế là cô giáo đã lầm lẫn rồi ạ, vì về sử tôi rành lắm. Tôi đã coi trọn bộ phim Bao Thanh Thiên của Đài Loan rồi Tân Bao Thanh Thiên của Hồng Kông, nhưng không thấy có tập phim nào đề cập đến vụ án Liễu Thăng cả ạ! Với lại Liễu Thăng nếu là danh tướng, nghĩa là hắn rất giỏi võ nghệ, thì chỉ có Triển Chiêu mới có thể giết được hắn thôi ạ!

- !!!

(Báo Phụ Nữ Chủ Nhật số 26, ngày 11.7.1999)


Hà Thanh Chương (Thanh Trắc Nguyễn Văn)
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Phim - Điện ảnh: Xem phim Nợ đa tình   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeFri Jan 20, 2012 6:24 am

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 205a




Phim - Điện ảnh: Xem phim Nợ đa tình

Phim Nợ đa tình do đạo diễn Đinh Đức Liêm dàn dựng, cùng với dàn điễn diễn viên gạo cội như Hoài Linh, Đức Sơn, Đinh Y Nhung, Lê Khánh, Lê Bình, Phi Thanh Vân, … đang được chiếu mỗi tối trên HTV. Nhìn chung phim đang bị hai dư luận trái chiều mổ xẻ rất nhiều trên mạng, trên báo chí.

Dư luận thứ nhất cho phim Nợ đa tình là quá dở. Ngoài các ngón nghề chọc cù lét của danh hài Hoài Linh, thì phim không còn gì đáng nói. Thậm chí có nhiều người còn xếp phim Nợ đa tình vào chung một giỏ với phim Anh chàng vượt thời gian của đạo diễn kiêm nhà sản xuất phim là bà Trương Thị Ngọc Ngân (cũng được chiếu trên VTV mỗi tối). Sau khi phim Anh chàng vượt thời gian bị Đài truyền hình Việt Nam quyết định dừng phát sóng sau khi phần 1 kết thúc vào ngày 20 tháng 4 năm 2011 vì phim này làm quá cẩu thả, nhiều người chuyển qua công kích tiếp phim Nợ đa tình. Tuy vậy phim Nợ đa tình vẫn tiếp tục sống và vẫn được HTV phát sóng mỗi tối với sự chờ đón của nhiều người xem.

Dư luận thứ hai thì ngược lại cho phim Nợ đa tình là xem được. Có nhiều thành viên trên mạng còn mạnh miệng xếp phim này vào loại phim hay! Nhân vật họ thích nhất chính là chàng vệ sĩ “ròm” Hùng Phương. Theo họ, Hùng Phương là một ông chồng chung thủy (mặc dù có hai vợ!), rất chu đáo với gia đình (mặc dù vắng nhà thường xuyên!). Hùng Phương cũng còn được đánh giá là một ông bố mẫu mực và có trách nhiệm với con cái (mặc dù trong nhiều tập phim, tuy rất để ý nhưng người viết bài này không hề thấy anh ta ra sức dạy dỗ con cái điều gì, toàn chỉ là hứa lèo và nói suông!).

Công bằng mà nói sự tương đối thành công của bộ phim Nợ đa tình là nhờ có được đạo diễn và dàn diễn viên rất chuyên nghiệp. Với tài năng của đạo diễn và các diễn viên trong phim, người xem đã bị bộ phim dắt qua hết những tình tiết phi lý này đến những tình tiết phi lý khác mà vẫn không hề bị phát hiện. Với giới hạn của bài viết này, người viết chỉ xin nêu ra hai vấn đề cực kỳ phi lý qua những tập đầu đã xem trong bộ phim.

Đầu tiên là ở thế kỷ 21, với các công nghệ tiên tiến hiện đang có, không một ông chồng có hai vợ nào lại có thể giấu diếm được lâu đến như vậy (gần 20 năm!). Nói thật các bà vợ chỉ cần kiểm tra lén điện thoại của anh chồng “siêu ròm” Hùng Phương là phát hiện ra ngay! Tức cười nhất là tuy thấy chồng vắng nhà thường xuyên (Minh Ánh và Ngân Hà, hai cô vợ của Hùng Phương, vẫn thường buồn rầu và than thở) nhưng họ vẫn ngây thơ tin tưởng chồng của mình đến mức “khó tin”! Nhiều người xem đã nói đùa họ phải giả “ngây thơ” như vậy vì đó là “lệnh” của đạo diễn và của kịch bản!

Cái thứ hai làm người xem cũng ngạc nhiên không kém là không biết anh chàng vệ sĩ Hùng Phương này làm nghề vệ sĩ thu nhập một tháng được mấy trăm triệu mà nuôi được hai đại gia đình toàn “tàu há mồm” khủng đến như vậy? Nhà vợ trước là Minh Ánh (cô này có nghề may ở nhà nhưng toàn bộ phim không thấy may quần áo cho khách, chắc là bị “ế”, mà chỉ thấy chạy lung tung trong phim theo lệnh của đạo diễn), gồm một vợ hai con cộng thêm một bà chị vợ ăn theo nghĩa là bốn nhân khẩu. Nhà cô vợ sau Ngân Hà (cô này hoàn toàn ở không, giữa phim mới xin làm thêm tạp vụ ở công ty Trường Thịnh), gồm một vợ một con cộng thêm một ông nhạc gia có máu me cờ bạc (do Lê Bình đóng) nghĩa là ba nhân khẩu. Nếu tính thêm Hùng Phương, lương của anh chàng vệ sĩ này phải đảm bảo cuộc sống cho đến tám người. Mức lương này chắc chỉ có mức lương của tổng giám đốc trở lên mới kham nổi!

Và còn nhiều cảnh phi lý khác nữa như vệ sĩ Hùng Phương đánh nhau với bọn xã hội đen cứ như con nít đùa giỡn, không có một miếng võ lận lưng, khiến người xem dễ suy diễn anh chàng này chắc không có võ nghệ, xin vào làm vệ sĩ được là nhờ lo lót! Rồi cảnh ông chủ Trường Phát quá tốt với Hùng Phương. Ông chủ này vừa trả lương cho Hùng Phương, vừa cho Hùng Phương mượn tiền mua nhà (ông chủ quá tốt), vừa giúp Hùng Phương bằng cách trò chuyện và mời mấy cô vợ Hùng Phương khiêu vũ nhằm câu giờ cho Hùng Phương (ông chủ quá rảnh). Đã thế ông còn có một quyết định rất tự tin và khá điên rồ là cho Hùng Phương đến ở chung nhà với cô bồ nhí trẻ đẹp của ông ta! (Ông chủ quá từ bi và quá tin người).

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 206

Trong phim có nhiều người đẹp nhưng cách hóa trang của họ khiến người viết hơi bị thất vọng. Đinh Y Nhung là một người đẹp nhưng vào vai Minh Ánh có lẽ do yêu cầu của kịch bản phim chị đã hóa trang cho già đi. Lê Khánh là một nữ diễn viên trẻ đẹp khác, nhưng cách hóa trang gây hài nhiều hơn là làm đẹp (trong phim cô đảm nhận vai vợ đẹp của Hùng Phương), lại thêm trên trán còn có gắn thêm một cục thịt dư nhằm tăng thêm phần xấu xí nữa!

Phi Thanh Vân trong phim này ăn bận rất đẹp với vai cô vợ chính chuyên. Người viết đã xem nhiều vai phản diện đanh đá của cô trong các phim khác như Cô gái xấu xí, Tóc rối, … nên thấy trong vai này cô diễn hơi bị cứng. Tuy vậy người viết vẫn chúc mừng Phi Thanh Vân đã có một vai hoàn toàn khác những vai trước đây của cô.

Người đẹp còn lại trong phim là Trịnh Phương Đài (vai Phương Cúc). Phương Cúc trong phim thật đáng thương hơn là đáng ghét. Cô yêu giám đốc Trường Phát thật lòng. Nhưng Phương Cúc có lẽ do còn quá trẻ nên cô đã định hướng hôn nhân không đúng hướng và sau này cô đã phải trả giá cho những sai lầm của mình.

Theo tin mà người viết bài này nhận được phim Nợ đa tình là do công ty Kiết Tường mua kịch bản từ nước ngoài và Việt hóa thành phim cho mang đậm bản sắc Việt. Thật sự kịch bản phim Nợ đa tình không hay là điều chắc chắc. Chỉ có tài năng của đạo diễn và sự tài hoa của các diễn viên trong phim mới khiến phim dễ đi vào lòng người xem mỗi tối như hiện nay mà thôi!

Mua kịch bản nước ngoài để làm thành phim Việt theo người viết là quá phung phí và không hợp lý. Nếu chịu khó đầu tư chắc chắn chúng ta sẽ có được những kịch bản phim hay. Cứ nhìn lại mà xem! Những phim mua kịch bản từ nước ngoài được nhiều khán giả ưa thích như Ngôi nhà hạnh phúc, Anh em nhà bác sĩ, Tóc rối... hầu như không được một tiếng khen nào từ giới chuyên môn. Ngược lại có phim như Cô gái xấu xí với những cảnh “dễ dãi” cùng nhau lên giường (do ảnh hưởng văn hóa của nước đã bán kịch bản) khiến những người đứng tuổi dễ bị “sốc” và lên án nặng nề về phương diện đạo lý. Phim Nợ đa tình cũng thế, nếu không có danh hài Hoài Linh và các bạn diễn của anh, bộ phim “nhảm nhí nhiều tập” này chưa chắc đã được nhiều khán giả ủng hộ.

(Trang web văn học Văn Thơ Việt tháng 5 năm 2011)


Thanh Trắc Nguyễn Văn
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Tiểu phẩm: Khu phố chưa có văn hóa   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSat Jan 21, 2012 3:17 am

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 201



Tiểu phẩm: Khu phố Chưa Có Văn Hóa


Phóng viên 8x của báo Trung Thực vào nhận nhiệm vụ tại phòng Tổng biên tập. Nhiệm vụ của 8x lần này là đi thực tế và viết một bài phóng sự về Khu Phố Chưa Có Văn Hóa ở một quận của thành phố. Tổng biên tập thân mật vỗ vai 8x động viên:

- Hình như những người ở khu phố này hầu hết đều là những người “không được bình thường”! Chú mày nên cẩn thận!

- Vì sao họ lại là những người “không bình thường” hả anh?

- Chú mày không hiểu à? Ở mọi nơi người ta đều làm đủ mọi cách, kể cả gian dối để được công nhận là Khu Phố Văn Hóa. Thế mà tại nơi đấy họ lại cùng nhau tự treo lên tấm biển tự công nhận mình là Khu Phố Chưa Có Văn Hóa! Nếu họ không “hâm” thì cũng vừa mới “uống lộn thuốc”! Khi tiếp xúc với họ chú mày nhớ đừng có chọc giận họ nhé. Coi chừng bị họ đánh hay “cắn” gây thương tích đó. Tốt hơn hết là nên đi chích ngừa trước đi!

Phóng viên 8x đi làm nhiệm vụ mà vô cùng lo lắng. Đây rồi, khu phố lạ lùng nhất của thế kỷ, khu phố duy nhất của thành phố dám tự treo lên tấm biển tự đánh giá mình là Khu Phố Chưa Có Văn Hóa! Phóng viên 8x đi thêm một đoạn nữa thì gặp một quán nước có rất nhiều người đang ngồi tụ tập trong đó. Anh quyết định vào trong quán để tiếp xúc với họ, nhằm giải mã cho những câu hỏi đang vẫn còn tồn tại trên trang viết.

- Vì sao khu phố này lại tự xưng là Khu Phố Chưa Có Văn Hóa vậy cô chủ quán?

- Vì khu phố này vẫn còn tồn tại những người chưa có văn hóa, trong đó có em!

- Trời, cô chủ quán xinh đẹp như hoa hậu Mai Phương Thúy. Cô ăn nói lại rất dịu dàng, dễ thương như Chị Kính Hồng trên ti vi, thế thì làm sao gọi là chưa có văn hóa được?

Cô chủ quán lắc đầu, mắt đỏ hoe, thút thít khóc:

- Anh không thấy sao? Trước quán của em có rất nhiều xe gắn máy của khách đậu lấn chiếm lòng lề đường. Như thế là trái với nghị định của thành phố rồi, thì làm sao quán em và bản thân em có thể gọi là văn hóa cho được hở anh? Em cũng khổ tâm lắm nhưng không thể tự giải quyết được vì nhà em không có mặt bằng. Không lẻ em lại treo bảng chỉ phục vụ cho những khách đi bộ không thôi, thử hỏi lúc đó có còn vị khách nào chịu vào quán của em nữa để mà em kinh doanh? Em buồn vì chuyện này lắm anh à!... Hic hic hic…

Bỗng nhiên mọi người trong quán cùng đứng lên chỉ vào cô chủ quán và cùng la lên:

- Lấn chiếm lòng lề đường như vậy là Chưa Có Văn Hóa!

Phóng viên 8x rất cảm thông với những dằn vặt của cô chủ quán xinh đẹp. Anh quay qua hỏi một người đàn ông ngồi kế bên:

- Bác là người có văn hóa?

Người đàn ông bỗng ôm mặt khóc nức nở:

- Tôi là người chưa có văn hóa anh ơi. Tôi vừa xây lại nhà khi chưa có giấy phép của Sở Nhà Đất. Hu hu hu…

- Sao bác lại làm trái với pháp luật như vậy?

- Biết làm sao được hả anh? Nhà tôi sập khi con trai tôi vừa mới lọt lòng. Chúng tôi phải che lều ở tạm. Tôi đã lên Phường, lên Quận rồi lên Sở rất nhiều năm nhưng vẫn chưa được giải quyết. Nhà của tôi thuộc diện qui hoạch treo… Năm nay con trai của tôi thấm thoát đã đến tuổi phải lấy vợ, tôi đành phải xây dựng trái phép để có nhà cửa đàng hoàng mà rước dâu. Có ai hiểu cho nỗi khổ của người phải phạm lỗi để trở thành người chưa có văn hóa như tôi không, hở trời? Hu hu….

Mọi người trong quán cùng đứng lên chỉ vào người đàn ông và cùng la lên:

- Xây nhà khi chưa có giấy phép là Chưa Có Văn Hóa!

Một người đàn ông đứng tuổi khác bẽn lẽn đứng lên:

- Thưa bà con, tôi là tổ trưởng khu phố. Trước đây tôi có hứa với bà con là trong vòng năm năm lô cốt trước hẻm Cây Mít sẽ được tháo gỡ. Nay năm năm đã qua rất lâu rồi không hiểu ngành giao thông họ làm ăn thế nào mà lô cốt cũ chưa tháo được lại mọc thêm lô cốt mới! Đã vậy mỗi khi trời mưa đường lại ngập mưa còn nặng hơn trước khi họ đào đường và dựng lô cốt. Bản thân tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ. Tôi xin được nhận khuyết điểm và xin bà con hãy tha thứ cho tôi!

Mọi người trong quán cùng đứng lên chỉ vào tổ trưởng khu phố và cùng gào lên:

- Hứa mà không thực hiện đúng lời đã hứa là Chưa Có Văn Hóa!

Tiếp đó một bà mập lấy khăn tay chậm nước mắt đứng lên khóc:

- Thưa bà con, cả tuần nay tôi bị bệnh liệt giường. Hai con chó của tôi phải giao cho cô giúp việc chăm sóc. Tôi đã dặn cô ấy khi dắt chó dạo chơi ngoài đường, nếu chó ị phải dùng bao tay nhặt phân gói lại, rồi đem bỏ vào thùng rác như tôi đã từng làm. Không ngờ cô giúp việc này quá lười biếng để chó ị bừa bãi ngoài đường. Hôm qua tôi mới biết được, tôi đã cho cô ta nghỉ việc. Xin bà con khu phố hãy thông cảm và tha lỗi cho tôi!

Mọi người trong quán cùng đứng lên chỉ vào bà mập và cùng hét thật to:

- Để chó ị ngoài đường là Chưa Có Văn Hóa!

Một người đàn ông khác bệ vệ, có dáng dấp là người có chức có quyền, đứng lên chắp tay xá mọi người rồi nói:

- Thưa quí vị, tôi đi công tác ở nước ngoài gần hai tháng nay. Tôi không ngờ trong thời gian tôi vắng nhà, vợ tôi lại quá nuông chiều con trai để cho nó tự do phá làng, phá xóm rồi tụ tập đua xe trái phép. Hôm qua tôi đã làm việc với mấy anh công an. Tôi đề nghị tôi không bão lãnh tại ngoại cho con trai tôi nữa, cứ cho nó đi học tập cải tạo để tự trở thành người tốt. Tôi cũng đã nghiêm khắc phê phán vợ tôi rất nhiều về những sai lầm trong cách giáo dục con cái. Hôm nay trước mặt quí vị khu phố, xin mọi người hãy tha thứ cho tôi…

Mọi người trong quán cùng đứng lên chỉ vào người đàn ông và cùng la lên:

- Để con cái “quậy” là Chưa Có Văn Hóa!

Bỗng một chàng trai khôi ngô tuấn tú, mắt đeo kính trắng, nét mặt thông minh trí thức ôm một cặp sách bước vào quán. Anh ta cằn nhằn:

- Xăng dầu lên giá, điện nước lên giá, gạo thịt lên giá mà lương không lên thì làm sao sống nổi hả trời?

Cô chủ quán xinh đẹp nói nhỏ với phóng viên 8x cho biết đó là một giáo viên dạy môn sử. Chụp cơ hội phóng viên 8x lao tới phỏng vấn luôn:

- Thưa anh, trước tình hình bão giá gia tăng vùn vụt như hiện nay mà lương của anh vẫn chưa kịp tăng, anh có thể sống nổi trong giai đoạn cực kỳ khó khăn này không ạ?

Anh chàng giáo viên nhìn phóng viên 8x ấp úng hồi lâu rồi nói:

- Tuy giá sinh hoạt hiện nay có tăng thật, dù đồng lương của tôi có ít ỏi thật, tôi vẫn sống được anh à. Tôi xin hứa với anh là tôi sẽ phấn đấu để sống được và còn sống tốt nữa…

Lập tức phóng viên 8x và mọi người trong quán cùng đứng lên và chỉ vào anh chàng giáo viên rồi cùng gào lên thật to:

- Nói dối như thế là Chưa Có Văn Hóa!

(Trang web văn học Hội Nhà Văn tp.HCM tháng 5 năm 2011)


Thanh Trắc Nguyễn Văn





Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Stsg_news_large_7lh42c24f91030p
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Tạp văn: Bi hài chuyện gác thi tốt nghiệp   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSun Jan 22, 2012 4:56 pm

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 49f666ad_297c9b2a_style14.net-cute-girl-on-cafe-shop-0913565




Tạp văn: Bi hài chuyện gác thi tốt nghiệp

Đi gác thi là chịu nhiều áp lực

Gác thi Tốt nghiệp phổ thông trung học (PTTH) là bổn phận và quyền lợi của tất cả các giáo viên dạy cấp ba. Để gác thi cho khách quan, Sở Giáo Dục và Đào Tạo tp.HCM qui định các giáo viên không được gác thi ở các trường thuộc quận mình đang giảng dạy. Họ phải mang cơm đùm, cơm nắm sang gác thi ở các quận bạn. May mắn thì được phân công gác thi ở một quận hoặc huyện gần nhà. Còn không may thì khỏi phải bàn, vừa vất vả vừa mệt mỏi vì phải đi xa nhà.

Nhiều người cứ bảo gác thi có gì mà phải ầm ĩ? Gác thi là công việc vô cùng đơn giản! Vâng gác thi vô cùng đơn giản, nhưng không phải ai cũng có thể đi gác thi được. Biết bao tai nạn, bao hiểm nguy có thể rình rập người giáo viên đi làm giám thị. Năm 2010, có một giáo viên làm giám thị 2, do nhầm lẫn tưởng là những bài thi đã hủy nên vô tình xé bảy bài thi. Kết quả là giáo viên này bị đình chỉ coi thi và bị kỷ luật. Khoảng năm 2002, có một giáo viên khác làm giám thị gác thi “hơi khó”. Khi ra về ra bãi xe, cô giật mình khi thấy kính chiếu hậu của chiếc xe gắn máy cà tàng của mình đã bị ai đó ném đá cho bể tan tành!

Trước đây, trường tôi cũng có một cô giáo viên dạy văn đi làm giám thị 2 ở Hội đồng thi thuộc một trường ở Thủ Đức. Trong phòng thi cô gác có một thí sinh có tài liệu ở môn thi cuối cùng, em này bị giám thị 1 là một giáo viện dạy trường H. lập biên bản. Chủ tịch Hội đồng thi “linh cảm” giám thị 1 bị “nguy hiểm” nên cho giáo viên này ra về trước không cần dự cuộc họp rút kinh nghiệm cuối kỳ thi. Khi cô giáo dạy văn ra về tới Xa lộ Hà Nội thì giật nảy mình vì thấy em thí sinh đó và một vài bạn trai khác đang chờ sẵn! Cũng may lúc đó là có nhiều đồng nghiệp nam cùng trường đi theo. Một thầy đã nhanh trí gọi điện thoại cho lực lượng cảnh sát 113 đến hỗ trợ. Cô giáo tuy thoát nạn nhưng vô cùng bức xúc vì cô không phải là người phát hiện tài liệu và lập biên bản em đó. Thật đúng là giận cá chém thớt!


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 1109Fa01L


Đi làm giám thị bị rất nhiều áp lực. Có áp lực vô hình từ thí sinh. Có khi đi gác thi bị tai nạn phải tử vong, mà nguyên nhân thì rất mập mờ! Có khi đi gác thi bị lây bệnh truyền nhiễm. Có giám thị do thiếu tập trung nên mắc sai phạm nặng nề phải bị kỷ luật. Sau đây là một vài số liệu mà người viết thu thập được.

1. Trưa ngày 3.6.2010, tại Nghệ An. Sau khi gác thi xong, một số thầy giáo trường Nghi Lộc 3 thuộc Hội đồng thi Quỳnh Lưu 4 đang đi dạo trên vĩa hè thì bị 2 thanh niên đi xe máy “tự nhiên” lao vào! Hậu quả, thầy giáo Phạm Văn Cường (sinh năm 1972) bị ngã đập đầu xuống đường, chảy máu rất nhiều, bị thương khá nặng.

2. Theo ông Lê Ngọc Cảnh, Trưởng phòng Khảo thí và Kiểm định chất lượng, Sở Giáo dục và Đào tạo tỉnh Hà Tĩnh, chiều 2.6.2011, trên đường đi đến điểm thi trường Trung học phổ thông Lê Quảng Chí (huyện Kỳ Anh) hai giám thị là giáo viên trường Trung học cơ sở Sơn Hà (huyện Cẩm Xuyên) là Hoàng Tuấn Đàn và Hoàng Việt Hùng đã bất ngờ bị ô tô đi cùng chiều tông chết tại chỗ. Công an đang tiến hành điều tra.

3. Sáng 2.6.2011, tại tỉnh TT-Huế, gần 10 giám thị coi thi kỳ thi tốt nghiệp THPT 2011 đã phải bỏ coi thi vì bị bệnh sốt phát ban.

4. Trưa ngày 8.5.2005, tại huyện Kbang tỉnh Gia Lai, thi xong môn toán giám thị thu bài thì một số thanh niên đi xe tháo biển số rú ga chạy lòng vòng trong sân trường. Một tên chỉ mặt thầy Trương Quang Hà: “Chiều nay chúng mày coi thi cho nhẹ nhàng chứ không có đường về Gia Lai đâu!”.

Chúng còn dọa: giám thị ra ngoài sẽ bị đánh chết. Những hành vi côn đồ ngang nhiên và những lời lẽ mạt sát giám thị diễn ra giữa thanh thiên bạch nhật đã làm cho không ít thầy cô giáo ngạc nhiên và lo sợ.

Khoảng 10h30 ngày 8/5, cô Đỗ Thị Hải Lan và cô Nguyễn Thị Quốc Nam, người đầu tiên từ trong Hội đồng thi ra ngoài vì nghĩ rằng mình không làm gì mất lòng thí sinh. Vừa ra khỏi cổng trường 30m, một thanh niên chạy tới chặn xe cô Lan, một thanh niên khác tát thẳng vào mặt cô.

Xe mất đà cô Lan ngã dúi dụi xuống đường, tên côn đồ nọ tiếp tục nhảy vào đấm vào mặt cô. Cô Nam ngồi sau xe hốt hoảng chạy ngược vào trường liền bị 2 tên khác chặn lại.

Thấy cô quá hoảng sợ, chúng cười khẩy cảnh cáo. Ngay sau đó các giám thị trong trường chạy ra, bọn chúng lên xe phóng mất. Các giáo viên còn lại sợ không dám về chỗ ăn trưa, phải nhờ đến lực lượng công an huyện đưa đi.

Chiều ngày 8/6, huyện Kbang cho một xe ô tô đến đưa các thầy cô không có xe máy về (những người có xe máy thì đi về bằng xe máy) với 10 cán bộ chiến sĩ công an huyện hộ tống.

Trên đường đi, các thầy cô giáo thấy từng tốp thanh niên đi trên đường cầm theo gậy, mã tấu lạng lách, hăm dọa họ.

Thầy Nguyễn Tiến Mạnh, Phó hiệu trưởng Trường THPT Mang Yang, Tổ trưởng thanh tra hội đồng thi Kbang đã bị một tốp thanh niên vây ép, tách thầy ra khỏi đoàn.

Hoảng sợ thầy chạy vào nhà một người dân ven đường trú ẩn rồi gọi điện về cho Sở giáo dục, công an huyện nhờ giải cứu. Công an huyện Kbang phải cử 4 chiến sĩ đến đưa thầy Mạnh về.

Đoàn giáo viên coi thi trở về dù có công an hộ tống, song nhiều người dân ven đường đã chạy ra khuyên họ không nên tiếp tục đi bởi đã nhìn thấy nhiều thanh niên phóng xe chặn đường.

Một phụ huynh chạy vội theo nói với các thầy cô: “Thầy cô đừng đi, con tôi đã bị bọn xấu rủ đi đường tắt đến xã Nam (thuộc địa phận huyện Đăk Pơ) chờ các thầy cô đến là đánh chết đó!”.

Các thầy cô vừa ra hết địa phận huyện Kbang thì bất ngờ bị một tốp người phóng xe máy đến tấn công, dùng gậy đập vào đầu cô Nguyễn Thị Thanh Hà làm cô ngã xuống đường bất tỉnh và tấn công nhiều người khác. (Theo Việt Báo)


Đi gác thi làm giám thị được lãnh bao nhiêu tiền?

Trước năm 2007, tiền hỗ trợ gác thi rất ít chỉ là tượng trưng. Khoảng năm 2005, tôi và một số đồng nghiệp từ quận Bình Thạnh phải lên gác thi ở Củ Chi. Nhà trường có cho xe 15 chỗ đưa rước giáo viên đi gác thi xa. Nhưng xe được đưa đến không hiểu sao trong xe lại có “mùi” hơi khó chịu, muỗi cũng rất nhiều! Xe lại hơi cũ nên nhiều giáo viên cứ bị say xe. Kết quả là những ngày sau gần phân nửa số giáo viên chuyển sang tự túc đi xe gắn máy, trong đó có tôi. Nhà tôi ở quận 3, tôi phải rời xe khỏi nhà từ 4 giờ 30 sáng, chạy đến nơi gác thi thì vừa đúng 6 giờ sáng!

Trưa, gác thi buổi sáng xong. Trường sở tại nghèo, ăn uống phải tự ra ngoài ăn. Phòng nghỉ giám thị nam và nữ mỗi phòng chỉ có chừng 4 chỗ nằm. Để nhường chỗ nghỉ cho các giám thị lớn tuổi, tôi và nhiều giám thị khác phải “lang thang” ở các quán cà phê hoặc các tiệm net đợi cho đến giờ thi buổi chiều. Tội nghiệp nhất là các cô, có cô mệt quá cứ ngồi dật dựa trên ghế uống nước vì quá mệt mỏi.

Đến khi nhận tiền gác thi, tính toán lại thì bị hụt một ít. Về nhà vợ tôi hỏi tiền bồi dưỡng của những ngày đi gác thi, tôi nói thật nhưng cô vợ có vẻ không tin cứ lén nhìn dò xét mãi!

Năm nay 2011, đi gác thi tốt nghiệp tiền bạc có khá hơn nhiều. Tôi và các bạn đồng nghiệp được cử đi gác thi ở một trường thuộc quận 7. Tuy đi xe gắn máy khoảng 40 phút là có thể từ nhà tới nơi gác thi, nhưng chiều sợ kẹt xe, sợ trời mưa lớn không đến kịp giờ thi nên chúng tôi đều quyết định trưa ở lại. Nghĩa là lại tiếp tục tái diễn cảnh ăn cơm bụi, lang thang ở các quán nước...

Hôm họp Hội đồng thi buổi đầu tiên, Ban lãnh đạo công bố mỗi ngày mỗi giám thị được lãnh 90.000 đồng. Sáu ngày gác thi mỗi giám thị được lãnh 540.000 đồng. Nhưng mỗi người đều phải đóng thuế thu nhập 10%! Trời ạ, đi gác thi là làm nhiệm vụ chớ có kinh doanh gì đâu mà phải đóng thuế thu nhập? Với thời bão giá bây giờ, tiền xăng, tiền ăn tiền uống đều đội giá lên trần thì 540.000 đồng cho sáu ngày gác thi vất vả là có đáng được bao nhiêu mà đánh thuế?

Đáng thương nhất là một cô giáo bạn tôi có con mọn. Những ngày gác thi cô phải gởi con cho người em để đi làm nhiệm vụ. Cô chưa có mã thuế nên phải bị đóng thuế thu nhập lên đến 20%! Nghĩa là từ 540.000 đồng, sau khi đóng thuế cô chỉ còn đúng 432.000 đồng! Tôi quay lại nhìn cô và thấy mắt cô ngân ngấn lệ... Ôi gác thi tốt nghiệp! Ôi thuế thu nhập!

(Trang web văn học Văn Đàn Việt tháng 6 năm 2011)


Thanh Trắc Nguyễn Văn





Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 928927757_giamthi_070709
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Giới thiệu Tuyển tập thơ Văn Thơ Việt tập 1   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeMon Jan 30, 2012 8:25 pm

Giới thiệu Tuyển tập thơ Văn Thơ Việt tập 1

Xuất bản được một tập thơ riêng là niềm vui vô bờ bến của những người làm thơ. Ra tập thơ in chung nhiều tác giả, còn gọi là tuyển tập thơ, người trong cuộc cũng có một niềm vui khác. Đó là niềm vui được quen biết thêm nhiều bạn thơ mới trong và ngoài nước.

Tuyển tập thơ Văn Thơ Việt tập 1 đã được in trong năm nay với sự hiện diện của tất cả 76 tác giả, trong đó đặc biệt có 16 nhà thơ nữ. Tập thơ khá dày, gồm 216 trang, do nhà thơ Lê Bá Duy chủ biên và nhà xuất bản Văn Hóa – Văn Nghệ ấn hành năm 2011. Tập thơ trình bày đẹp và trang nhã. Một tập thơ mang tâm hồn Việt, với những bài thơ đậm đà hương sắc Việt Nam. Mỗi bài thơ, mỗi tác giả như những màu hoa trong vườn hoa có những nét đặc sắc riêng. Bìa cũng rất đẹp và Thanh Trắc Nguyễn Văn rất vui là cũng có vinh dự được góp mặt trong tuyển tập thơ này. Đây là tuyển tập thơ thứ 24 mà Thanh Trắc Nguyễn Văn đã tham gia. Nếu tính luôn 5 tập thơ riêng, Thanh Trắc Nguyễn Văn đã có thơ trong 29 tập thơ tất cả.

Hôm 31.5.2011 khi đi dự họp mặt Yume ở Sài Gòn, có một số bạn biết có hỏi Thanh Trắc Nguyễn Văn về Tuyển tập thơ Văn Thơ Việt tập 1, rất tiếc là Thanh Trắc Nguyễn Văn không có dư tập nào để tặng cho các bạn ấy. Nay nhân tiện ở đây, Thanh Trắc Nguyễn Văn xin được có vài hình ảnh giới thiệu về bìa tập thơ cho các bạn tham khảo dù có hơi muộn.



Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 02

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 01


Sau đây là 4 bài thơ của Thanh Trắc Nguyễn Văn được tuyển trong Tuyển tập thơ Văn Thơ Việt 1


1. Vô tình

Vô tình gặp
Vô tình thương
Nửa đêm dông bão…
Vấn vương vô tình

Người đi
Táo rụng sân đình…
Duyên trăm năm
Đợi
Vô tình
Trăm năm...



2. Áo dài em tím hoa cà

Áo dài em tím hoa cà
Để tôi qua đó là đà hồn rơi
Em cười hạt nắng vỡ đôi
Giọt mưa vỡ bốn, tim tôi vỡ mười!

Em đi thả tím nụ cười
Câu thơ tôi thả tím trời hoàng hôn!



3. Ngày đông đọc Kiều

Trang Kiều bạc tóc Nguyễn Du
Câu thơ bỏng cháy âm u đất trời
Sông Tiền Đường lành lạnh trôi
Bao máu lệ
Bao kiếp người
Long đong.

Kiều đau bạc cả má hồng
Cung đàn trắc trở bỗng bồng bềnh vang
Đa tài đa sắc đa đoan
Đa sầu nhân thế
Đa mang nhân tình...

Thương nàng ngồi trước bình minh
Tạ nhau còn một chữ trinh
Đá vàng
Mười lăm năm dẫu giải oan
Vẫn nghe mặn buốt đôi hàng lệ rơi
Khóc ai ngang dọc chống trời
Gươm đàn gãy gánh
Luân hồi về đâu?
Trải qua bao cuộc bể dâu
Giọt đau chẳng vỡ
Chữ sầu không tan…

Nụ đào nát giữa tham quan
Hết lầu Ngưng Bích
Lại đàn Khuyển Ưng...
Câu thơ lệ ứa giữa chừng
Câu ca dao cũng ngập ngừng khóc thương…

Kiều xưa vượt cõi đoạn trường
Ta nay vượt sóng Tiền Đường
Tìm ai?



4. Nửa đời

Nửa đời
Nhỏ lệ làm sông
Thuyền yêu chèo mãi
Vẫn không thấy bờ.

Nửa đời
Xếp chữ làm thơ
Chữ “tình” đi mất
Bỏ “khờ” chèo queo.

Nửa đời
Bán mảnh trăng treo
Tháng năm rơi trắng
Cái nghèo còn mang.

Nửa đời
Nhặt giấc mơ hoang
Một đêm vấp nhớ
Bàng hoàng tìm em.


Thanh Trắc Nguyễn Văn
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Chùm ảnh Đại hội Nhà văn tpHCM cuối năm 2011   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeWed Feb 01, 2012 10:07 am

Chùm ảnh Đại hội Nhà văn tpHCM cuối năm 2011


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0069

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0070
Phát biểu của nhà thơ Lê Quang Trang - Chủ tịch Hội nhà văn tp HCM


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0073

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0074
Khen thưởng các nhà thơ, nhà văn tiêu biểu cuối năm 2011


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0075

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0077
Lễ kết nạp 29 nhà thơ, nhà văn mới cho Hội nhà văn tpHCM


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0081
Phát biểu của nhà văn trẻ Trần Minh Hợp


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0083
Chào cờ bế mạc Đại hội

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0085
Nhà văn Mạc Can


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0087
Liên hoan cuối năm của các nhà văn - nhà thơ


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0091

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0092

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0093
Nhà thơ Nguyễn Văn Tào (áo sậm ngồi giữa)


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0094
Nhà thơ Thiên Hà với bài thơ tự sự, làm đơn và sau 8 năm mới được kết nạp!


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0096
Nhà thơ Lê Thị Kim và nhà thơ Thiên Hà


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0097
Nhà thơ Trương Nam Hương

Bài và ảnh: Thanh Trắc Nguyễn Văn
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Thời trang: Trang Trần với trang phục cực kỳ phản cảm   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeWed Feb 01, 2012 7:25 pm

Thời trang: Trang Trần với trang phục cực kỳ phản cảm

Nhiều bạn trên mạng đã gọi đây là THẢM HỌA THỜI TRANG Việt Nam, thảm họa này có tên là thảm họa Trang Trần

Trang Trần là một cô người mẫu khoảng 25 tuổi (cô sinh năm 1986), có tờ báo còn gọi cô là siêu mẫu. Cô từ Hà Nội vào lập nghiệp tại tp.HCM. Theo người viết, cô không đẹp, tuy vậy nhiều người vẫn khen cô có khuôn mặt góc cạnh rất cá tính! Ngoài ra cô cũng còn có một ưu điểm nổi bật khác nữa đó là chiều cao hơn người. Có lẽ nhờ vậy mà năm 2010 anh chàng siêu mẫu có chiều cao khủng 1m94 Đỗ Bá Đạt đã chọn Trang Trần chụp chung bộ ảnh thời trang với anh ta. Theo thông tin người viết nhận được, Trang Trần chưa hề đoạt được một giải có giá trị nào về sắc đẹp ngoài các giải sau: Cô từng đoạt giải khuyến khích cuộc thi Hoa hậu thời trang 2008 và lọt vào Top 10 Siêu mẫu Việt Nam 2008.


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Co_gai_Thai_1_
Người mẫu Trang Trần

Trang Trần nổi tiếng như cồn không phải là nhờ sắc đẹp hoặc lối sống thánh thiện. Cô nổi tiếng là nhờ những phát biểu và hành động gây “sốc”!

Sau đây là những "thành tích" nổi bật nhất của Trang Trần trong năm 2010 và năm 2011:

1. Tháng 5.2011, khi trả lời phỏng vấn cô mạnh miệng phát biểu: “Tôi phát ngán và phát sợ việc show 3 vòng sexy trên mặt báo. Dường như bây giờ chỉ cần khoe đôi gò bồng đảo hoặc có vòng 3 hấp dẫn là người ta nghiễm nhiên trở thành người nổi tiếng thì phải…" (Theo VietNamNet)

Trang Trần tỏ ra rất “bức xúc” về việc các người mẫu dùng hình ảnh sexy để câu khách!

2. Tháng 6.2011, Trang Trần lại khẳng định trên báo chí: có không ít người đẹp bán thân để lấy tiền… ăn diện! Và cô sẵn sàng sẽ báo công an nếu ai đó gạ tình cô bán dâm! Không biết những người mẫu khác nghĩ sao, nhưng nhiều người tin lời nói của Trang Trần và cũng không ít người cho Trang Trần là một cô gái tốt!

Ngoài những lời phát biểu ngông cuồng trên, Trang Trần cũng còn có những thể hiện gây sốc khác không kém về trang phục:

3. Ngày 12.6.2010, trong một chương trình biểu diễn thời trang tại tp.HCM, Trang Trần làm khán giả đi xem phải “bỏng mắt” với một chiếc áo mở cúc rất sâu ở ngực, cô lại không mặc nội y, sẵn sàng lộ hàng nếu người nhìn có “chủ ý”!


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 4
Trang Trần ngồi ở hàng ghế khán giả


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 1-6
Chiếc áo của Trang Trần khiến người đối diện có thể "dễ dàng" nhìn thấy vòng 1 của cô

4. Và kinh khủng nhất là ngày 14.6.2011, Trang Trần đã diện một chiếc quần tregging để phô “phần khó nói nhất của phụ nữ”, trông thật hết sức phản cảm trong buổi lễ ra mắt bộ phim 3D “Giáo sỹ”.


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 12958396871657959874_574_0
Chiếc quần THẢM HỌA THỜI TRANG của Trang Trần!

Nhiều bạn trên mạng đã gọi đây là THẢM HỌA THỜI TRANG Việt Nam, thảm họa này có tên là thảm họa Trang Trần

Rất mong một người là người của quần chúng như Trang Trần đừng có ăn bận kiểu quái gỡ như trên nữa, rất tai hại cho giới trẻ nếu họ đua đòi bắt chước cô!


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Maom2
Cách đây ít lâu, hotgirl Sam cũng từng bị cộng đồng mạng lên án vì các ăn mặc như vậy. Ảnh: Kênh 14

Phản ứng của Trang Trần: Sau khi xảy ra sự cố về chiếc quần tregging, Cổng thông tin điện tử xzone đã liên lạc với Trang Trần. Rất bình thản, người mẫu này cho biết, sự cố "quần tregging phản chủ" là do góc chụp không chuẩn và cụm từ "thảm họa thời trang" hay "khiêu dâm" quá bất công với cô. (Từ "khiêu dâm" là những bài viết khác gọi. Trong bài viết này, người viết hoàn toàn không có dùng cụm từ khó nghe trên)

Bàn về cụm từ "khiêu dâm" gán cho mình, Trang Trần chỉ cười: “Nếu tôi khiêu dâm khi mặc chiếc quần đó, thì hàng nghìn người Việt Nam mặc giống tôi cũng là khiêu dâm? Nhà thiết kế ra style này cũng không biết sản phẩm của mình là khiêu dâm?”.

Lời người viết: Nói như người mẫu Trang Trần là bao biện và rõ ràng không chuyên nghiệp. Đâu phải quần áo của nhà thiết kế nào cũng luôn luôn đúng và phù hợp với người Việt Nam? Một ca sĩ phải luôn biết lựa chọn cho mình một nhạc phẩm ưng ý, một diễn viên phải luôn biết lựa chọn cho mình một vai diễn phù hợp. Trang Trần cũng thế. Cô phải nhớ rằng cô là người mẫu, cô phải chọn quần áo như thế nào cho công chúng định hướng được cái đẹp. Và chắc Trang Trần cũng quên mất cô là người Việt Nam. Đạo đức và văn hóa phụ nữ Việt Nam không thể nào chấp nhận cho cô phô ra những “đường cong kinh dị” ở dưới đáy quần như vậy!

Buồn thay cho Trang Trần, cô còn nợ chúng tôi, những người đã từng hâm mộ cô, một lời xin lỗi!

(Bài đã đăng trên trang chủ Yume.vn tháng 6.2011)


Thanh Trắc Nguyễn Văn
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Theo dòng thời sự: Khi người thầy được phân công đi quét rác!   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeFri Feb 03, 2012 2:55 pm

Khi người thầy được phân công đi quét rác!


Chị Vũ Thị Huệ là một nữ vận động viên bóng chuyền của đội Than Quảng Ninh. Từ năm 15 tuổi, chị đã tham gia đội bóng chuyền Than Quảng Ninh, sau này lần lượt đổi tên thành CLB Quảng Ninh rồi Bưu Điện Quảng Ninh. Thành tích của chị là 2 lần cùng đội vô địch quốc gia, và chị được gọi vào đội tuyển nữ bóng chuyền Việt Nam năm 1993.


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 348
Vũ Thị Huệ (người giơ tay) trong đội bóng chuyền Quảng Ninh vô địch quốc gia năm 1992


Năm 1998, do bị vỡ gối trái, chị Vũ Thị Huệ chuyển sang làm huấn luyện viên cho đội bóng chuyền trẻ Quảng Ninh. Chị cũng có thể được coi là một người thầy vì đã trực tiếp giảng dạy cho các thế hệ sau. Các em vận động viên trẻ cũng đều gọi chị một cách kính trọng là “cô”. Cũng nói thêm, trong thời gian làm huấn luyện viên trưởng cho đội tuyển bóng đá nam Việt Nam, huấn luyện viên người Bồ Đào Nha Calisto cũng vẫn thường được báo chí gọi thân mật với cái tên “thầy Tô”. Nhấn mạnh điều này, người viết muốn khẳng định tuy không cầm phấn như các giáo viên đứng lớp, nhưng chị Huệ vẫn phải được xem đúng nghĩa như là một người thầy, điều này không cần gì phải bàn cãi nữa.


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 349
Vũ Thị Huệ nhận danh hiệu trọng tài bãi biển xuất sắc do nguyên tổng cục trưởng Tổng cục TDTT Lê Bửu trao

Chị Vũ Thị Huệ cũng là người rất cầu thị, chị đi học thêm tiếng Anh để có thể làm trọng tài quốc tế. 12 năm là VĐV, 11 năm là HLV bóng chuyền, hàng trăm lần cầm còi tại các trận bóng chuyền trong nước, quốc tế với tư cách trọng tài tại SEA Games 22, điều hành trận chung kết Giải bóng chuyền bãi biển châu Á tại Thái Lan năm 2008... chị Huệ nhiều lần nhận danh hiệu trọng tài xuất sắc giải đấu...

Là cán bộ biên chế chính thức của Sở VH-TT&DL Quảng Ninh, chị Huệ là HLV trưởng đội bóng chuyền trẻ tại Trung tâm Huấn luyện và thi đấu TDTT Quảng Ninh. Ngày 7-6-2010 HLV Vũ Thị Huệ bị tái phát chấn thương giãn dây chằng gối, sau một pha lên bóng hướng dẫn khi huấn luyện đội trẻ Quảng Ninh chuẩn bị cho Giải bóng chuyền trẻ toàn quốc diễn ra tại Quảng Trị vào tháng 7- 2010.

Khi không còn lành lặn, phải đi khập khiễng với đôi chân sưng vù do tái phát chấn thương, chị Vũ Thị Huệ được ông Nguyễn Đình Thủy giám đốcTrung tâm Huấn luyện và thi đấu TDTT Quảng Ninh phân công làm tạp vụ nghĩa là rót nước pha trà và đi... quét rác!

Chín tháng phải làm tạp vụ trong nước mắt tủi nhục, chị Huệ tâm sự với báo Tuổi Trẻ: "Đau xót vô cùng... mỗi lúc tôi nghẹn lời khi đứng trước câu hỏi ngây thơ của các VĐV ở trung tâm: Cô ơi, sao giờ cô lại làm việc này?”. “Vì lòng tự trọng tôi không dám nói với cả chồng con việc mình phải đi quét rác. Hiện nay dù đã chuyển sang công việc mới ở Trung tâm Văn hóa - Thể thao TP Hạ Long, nhưng mỗi lần nghĩ đến hơn chín tháng làm tạp vụ, trái tim tôi vẫn tan nát”.


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 350
Ông Nguyễn Đình Thủy - Ảnh: k.x.


Phóng viên báo Tuổi Trẻ đã phỏng vấn ông Nguyễn Đình Thủy và điều rất bất ngờ là người viết đọc được sự thờ ơ lạnh lùng đến mức nhẫn tâm của ông đối với một người thầy đã từng đạt được nhiều danh hiệu xuất sắc trong và ngoài nước. Ông cho biết quét rác là chuyện “bình thường”. Trước đó huấn luyện viên Nguyễn Thu Hương cũng đã từng được phân công đi quét rác! Trời ạ, không ai ngờ là Trung tâm Huấn luyện và thi đấu TDTT Quảng Ninh lại có truyền thống “tôn sư trọng đạo” đến như vậy! Không phải một mà đã có đến hai người thầy đã được phân công quét rác ở Trung tâm Văn hóa – Thể thao Quảng Ninh!

Sự việc không dừng ở đó, tháng 10-2010 theo triệu tập của Liên đoàn Bóng chuyền VN, chị Vũ Thị Huệ được gọi đi làm trọng tài tại Giải bóng chuyền bãi biển quốc tế ở Vũng Tàu nhưng ông Nguyễn Đình Thủy vẫn không cho đi. Mặc dù chị Huệ có tha thiết xin đi, và ông Trần Đức Phấn (tổng thư ký Liên đoàn Bóng chuyền VN) đã có trao đổi với ông Thủy nhưng ông Thủy vẫn không cho đi. Ông Nguyễn Đình Thủy lý giải: “không có chị Huệ người ta vẫn tổ chức được giải cơ mà”, “vì nếu chị Huệ đi thì ai quét dọn thay. Vì thế tôi không cho đi”, “Chúng tôi có nhiều trọng tài quốc gia chứ đâu phải mỗi chị Huệ. Cán bộ phải có người làm thay chứ, giờ không có người quét rác thay thì không đi được”. (Theo báo Tuổi Trẻ). Thật không hiểu nổi về cách dùng người tài của ông giám đốc Thủy này! Và quả thật cũng đáng nể thay cho Trung tâm Văn hóa - Thể thao Quảng Ninh, trọng tài giỏi thì có rất nhiều nhưng người quét rác thì chỉ có một và không thể tìm được người thay thế! "Tiêu chuẩn" được làm người quét rác ở trung tâm của ông "cao" đến thế sao hở ông Nguyễn Đình Thủy?

Ông Nguyễn Đình Thủy tỏ ra mình rất khách quan không hề có ý trù dập chị Vũ Thị Huệ bằng cách ông đưa ra rất nhiều lý lẽ, nguyên tắc để biện minh cho sự “chí công vô tư” của mình. Nhưng trong khi trả lời phỏng vấn báo Tuổi Trẻ ông ta đã nói hớ một câu: “Chị Huệ đã chuyển công tác rồi mà vẫn quay lại nói xấu cơ quan cũ. Nếu biết thế này tôi còn đày ở đây chứ chưa ký cho đi” (Theo báo Tuổi Trẻ).

Thật đáng sợ thay cho một chữ “đày”. Một à không đã có đến hai người thầy đã từng bị “đày” quét rác ở Trung tâm Văn hóa – Thể thao Quảng Ninh! Một ông giám đốc trung tâm Văn hóa mà lại có hành động rất có “văn hóa” là “đày” người thầy, người làm huấn luyện viên, người đào tạo thế hệ trẻ đi quét rác! Chẳng trách làm sao mà nền thể thao nước nhà vẫn cứ ì ạch mãi không tiến lên được!


Thanh Trắc Nguyễn Văn

Ảnh. Báo Tuổi Trẻ
Tham khảo: Báo Tuổi Trẻ ngày 1.7.2011
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Ra mắt CLB Lục Bát Sài Gòn đầu xuân   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSun Feb 05, 2012 7:54 am

Ra mắt CLB Lục Bát Sài Gòn đầu xuân


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0268

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0269

Sáng ngày 4.2.2012, trước ngày Hội thơ Nguyên tiêu đúng một ngày, tại quán cà phê Phượng Các số 213 bis Nam Kỳ Khởi Nghĩa, quận 3, thành phố Hồ Chí Minh, lúc 8 giờ 30 sáng, đã có buổi họp mặt đáng nhớ của các nhà thơ và cộng tác viên của trang web văn học Lục Bát (lucbat.com).

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0270

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0272

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0273
Thanh Trắc Nguyễn Văn


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0274
Nhà thơ Dung Thị Vân


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0275

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0276
Nhà thơ Trương Nam Hương

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0277
Nhà thơ Lê Quang Trang, Phó chủ tịch Hội Nhà Văn Việt Nam, Chủ tịch Hội nhà văn tp.HCM


Buổi họp mặt cũng là buổi ra mắt Câu lạc bộ Lục Bát Sài Gòn. Đến dự gồm có nhà thơ Lê Quang Trang với chức danh Phó chủ tịch Hội Nhà Văn Việt Nam, Chủ tịch Hội nhà văn tp.HCM; nhà thơ Trương Nam Hương, nhà thơ Lê Thị Kim, nhà báo Huỳnh Dũng Nhân cùng các nhà thơ và các bạn thơ từ các địa bàn lân cận thành phố HCM đến dự.


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0278
Chữ ký của Thanh Trắc Nguyễn Văn trên vải lụa bạch lưu niệm khi dự hội thảo


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0279
Thanh Trắc Nguyễn Văn trao đổi với bạn thơ Nam Phong


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0282


Ban vận động sáng lập CLB lục bát Sài gòn gồm các nhà thơ Lê Minh Dung, Trương Nam Chi, Dung Thị Vân, hoạ sĩ Nguyễn Chinh, nghệ sĩ Bảo Cường, nhà thơ Trương Viết Hùng, nhà thơ Thục Nguyên đã làm lễ ra mắt trước các nhà thơ và bạn thơ tham dự.

Trong bài phát biểu của Nhà thơ Lê Quang Trang có đoạn: “Lucbat.com là website góp phần bảo tồn Hồn quên và Di sản văn hoá Việt. Chúng tôi phải cảm ơn các bạn tham gia ngày hội thơ với chúng tôi tại Tp. HCM. Cảm ơn Lucbat.com đã kết nối, chia sẻ và tôn vinh thể thơ lục bát truyền thống. CLB lục bát Sài gòn ra mắt là sự xuất hiện đúng lúc, góp thêm cho đời sống văn chương đất Sài thành một sự hồ hởi với văn chương nói chung và thơ lục bát nói riêng.”


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DangVuongHung
Nhà thơ Đặng Vương Hưng, người sáng lập trang web văn học Lục Bát


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0286
Nghệ sĩ Hồng Vân


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0287
Nghệ sĩ Hồng Vân và nhà thơ Lê Thị Kim


Bài và ảnh: Thanh Trắc Nguyễn Văn
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Giới thiệu Tuyển tập thơ Chút Riêng Gửi Lại 2   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeMon Feb 06, 2012 4:59 pm

Giới thiệu Tuyển tập thơ Chút Riêng Gửi Lại 2


Có những tuyển tập thơ ra đời từ sự đồng điệu của một nhóm bạn bè, của các thi hữu. Cũng có những tuyển tập thơ ra đời từ một chủ đề chủ quan mà người chủ biên đưa ra. Nhìn chung đã là tuyển tập thơ đều là những bài thơ hay của nhiều tác giả. Đặng Lê Huy Vũ là người ít làm thơ, nhưng anh lại có một cái đam mê rất lãng mạng, rất cháy bỏng. Đó là đam mê những bài thơ hay!


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn SCAN%2B2a

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn SCAN%2B1a%2B

Để hoàn thành ước nguyện sưu tập thơ hay của mình, Đặng Lê Huy Vũ đã cất công đọc thơ của nhiều tác giả trong và ngoài nước rồi tìm địa chỉ liên lạc của họ. Thẩm định văn cũng như thẩm định thơ là điều rất khó, dễ gây ra nhiều tranh cãi. Đặng Lê Huy Vũ biết rất rõ điều đó nên anh đã chọn cách tuyển thơ riêng của mình: anh chọn những tác giả thơ có các bài thơ mà anh ưa thích!

Đặng Lê Huy Vũ đã liên lạc với hơn 300 nhà thơ trong và ngoài nước để làm một cái công việc vô cùng cực nhọc: anh nhận các bài thơ tâm đắc của họ để rồi sàng lọc và cho ra đời bộ Tuyển tập thơ Chút riêng gửi lại 2 dày cộm cứ như một quyển từ điển.

Cũng như Tuyển tập thơ Chút riêng gửi lại 1 (NXB Thanh Niên 2010), Tuyển tập thơ Chút riêng gửi lại 2 (NXB Thanh Niên 2011) của Đặng Lê Huy Vũ năm nay tập hợp khá nhiều bài thơ hay của nhiều tác giả. Tập thơ tuyển dày khoảng 1.000 trang in, giá bìa là 250.000 đồng. Các bài thơ được tuyển chọn đều có một đặc điểm chung là “tiếng lòng khắc khoải” của các nhà thơ mong muốn gởi lại ít nhiều “tâm sự” cho các thế hệ sau. Trong đó có nhiều “tâm sự”, nhiều “tiếng lòng” được Đặng Lê Huy Vũ gọi chung với một cái tên là “chút riêng” thật sự gây rất nhiều xúc cảm cho người đọc.

Trang đầu tiên của Tuyển tập thơ là trang trân trọng dành riêng cho nhà thơ Phạm Thiên Thư, tác giả nổi tiếng của bài thơ Ngày xưa Hoàng Thị. Tuy đã lớn tuổi nhưng thơ tình của ông vẫn còn rất nồng nàn, mang nhiều âm hưởng của Động Hoa Vàng:

“Nửa đêm trở lạnh
Nghe chim ngoài sông
Ai đắp chăn hồng
Cho em đêm nay?”
(Nửa đêm – Phạm Thiên Thư – trang 5)

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 420
Nhà thơ Phạm Thiên Thư


Có nhiều bài thơ như lời tự sự, như trang nhật ký rất đời thường của tác giả:

“Sáng sáng đi uống cà phê
Thương con hẻm cụt đam mê giọt cà
Nơi đây say đắm hồn ta
Sao mà giọt đắng em pha ngọt ngào”
(Tặng em cà phê - Trương Quang Nam – trang 420)

Nghệ sĩ ngâm thơ, thổi sáo Bảo Cường, người nghệ sĩ đã từng lưu diễn rất nhiều lần ở nước ngoài thì lại luôn nhớ về xứ Huế, quê hương của ông:

“Người Huế đi mô cũng nhớ
Nhớ từng giọng nói – nhớ mắm cà...
“Mụ tổ mi” – nghe sao ngọt lịm
(Người Huế - Nghệ sĩ Bảo Cường – trang 459)

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 423
Nghệ sĩ Bảo Cường đọc thơ


Bài ca viên phấn là bài thơ đã từng được đăng trên nhiều tờ báo, nhiều tạp chí Văn Nghệ trong nước của Thanh Trắc Nguyễn Văn, lại nói về nỗi lòng đau đáu của những người giáo viên sắp về hưu, sắp xa rời bục giảng:

“Rồi một ngày
Viên phấn bỗng đi xa
Trên bảng đen chợt âm thầm biến mất
Các em nhìn lên
Vẫn còn đó những dòng công thức
Và lời chào
Là bụi phấn bay bay...”
(Bài ca viên phấn - Thanh Trắc Nguyễn Văn – trang 428)

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 422
Thanh Trắc Nguyễn Văn, người vợ sau và con gái



(còn tiếp)
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Giới thiệu Tuyển tập thơ Chút Riêng Gửi Lại 2 (tt)   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeThu Feb 09, 2012 10:20 am

Giới thiệu Tuyển tập thơ Chút Riêng Gửi Lại 2 (tt)

Nhà thơ quen thuộc Nguyễn Một (Quãng Ngãi) lại thích tỏ rõ bút lực của mình trong những vần thơ lục bát rất “chơi vơi”:

“Chông chênh nỗi nhớ bơ vơ
Thuyền tình ngược sóng xa bờ chơi vơi”
(Chơi vơi nỗi nhớ - Nguyễn Một – trang 7)

Nhà thơ nữ Phương Đài cũng thế, tuy đã có tuổi, nhưng chị vẫn luôn tỏ ra chắc tay trong thể thơ lục bát truyền thống:

“Gần sông để lỡ chuyến đò
Gần em để lỡ duyên chờ từ đây”
(Cũng vui – Phương Đài – trang 82)


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 421
Nhà thơ nữ Phương Đài

Trong tập thơ tuyển cũng có nhiều bài thơ có ý rất lạ, chẳng hạn bài thơ sau:

“Đêm tàn rồi em ngủ bên anh
Tình yêu là chim non
Và người yêu vừa mọc cánh”
(Đối thoại – Hoàng Trúc Ly – trang 16)

Người yêu mọc cánh quá thành chim. Và chim bay đi để lại cho tác giả sự nuối tiếc:

“Chim chắp cánh chim nhớ trời xanh
Nhớ trời xanh và em quên anh”
(Đối thoại – Hoàng Trúc Ly – trang 16)

Tuyển tập thơ Chút riêng gửi lại 2 là một tuyển tập thơ hay. Trong giới hạn bài viết này, người viết không thể nào giới thiệu hết được nét đặc sắc của hơn 300 tác giả trong tập thơ. Rất mong người đọc thông cảm.

Tiếng thơ là tiếng lòng. Tuyển tập thơ Chút riêng gửi lại 2 là tiếng lòng tha thiết của những người làm thơ, của những cây bút sáng tác mong mỏi gửi lại cho người sau những suy tư, những tâm tình mà các tác giả đã từng trải nghiệm trong cuộc sống. Thật đáng trân trọng thay cho những trang thơ của những người đã sống trong hai thế kỷ 20 và 21, hai thế kỷ vừa có nước mắt và vừa có hoa hồng trên con đường xây dựng đất nước giàu đẹp.


Thanh Trắc Nguyễn Văn

--------------------------------------------------------------------------------

Vĩ thanh:


Tuyển tập thơ Chút riêng gửi lại 2 là tuyển tập thơ thứ 25 mà Thanh Trắc Nguyễn Văn đã từng tham gia. Nếu tính luôn 5 tập thơ riêng, Thanh Trắc Nguyễn Văn đã có thơ trong 30 tập thơ, đây là những con số thống kê mà Thanh Trắc Nguyễn Văn nắm được. Thanh Trắc Nguyễn Văn xin được giới thiệu 3 trong số 7 bài thơ của Thanh Trắc Nguyễn Văn có trong Tuyển tập thơ Chút riêng gửi lại 2 này:


1. Mùa thu quan họ

Nửa đêm thức giấc đi tìm
Mùa thu quan họ mắt lim dim chờ
Ô kìa chàng nhện giăng tơ
Một bầy con xít lờ đờ qua sông
Nợ duyên hẹn khách má hồng
Đung đưa tay vỗ bềnh bồng trống cơm
Nắm xôi đem đổi Thằng Bờm
Quạt mo ta quạt khói rơm lên trời
Chị Hằng tỉnh giấc xuống chơi
Nghe câu bèo dạt mây trôi nao lòng
Hẹn cùng Chú Tễu chơi ngông
Rủ làng rối nước rắn rồng lên mây…

Thu này trầu vẫn chưa cay
Lời ca quan họ lại say nồng nàn
Yêu nhau cởi áo cho nàng
Qua cầu gió thổi bàng hoàng nhớ thương
Cây đa ở cuối con đường
Trèo lên quán dốc vấn vương tơ tình
Cọ vai yếm thắm rập rình
Giọt mưa tháng tám lung linh câu thề
“Người ơi người ở đừng về”
Vầng trăng nghe hát cũng mê mẩn sầu!
Cuối thu dẫu bạc mái đầu
Câu ca quan họ, miếng trầu vẫn trao.



2. Tháng giêng và em

Tháng giêng tìm lộc sân chùa
Gặp em hái phải lá bùa tương tư
Tìm em… Bùa vỡ cuối thu
Trách ta vụng một kiếp tu. Lỡ làng…

Hội An 2010



3. Chợ yêu

Sao em rao bán tình yêu?
Bán thì bán hết mà yêu chẳng nhiều
Thị trường giờ đã chợ chiều
Bao người tranh bán. Bán nhiều, ai mua?



Thanh Trắc Nguyễn Văn
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Du lịch: Chùa Một Cột, ngôi chùa cổ gần 1000 năm   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSat Feb 11, 2012 7:09 am

Du lịch: Chùa Một Cột, ngôi chùa cổ gần 1000 năm


Đến Hà Nội, khách du lịch thường đi thăm Lăng Hồ Chủ Tịch. Bên trong khuôn viên Lăng Hồ Chủ Tịch – Khu di tích Phủ Chủ Tịch – Di tích Nhà sàn Bác Hồ - Nhà Bảo Tàng Hồ Chí Minh, còn có chùa Một Cột, một trong những ngôi chùa đặc sắc nhất của Việt Nam. Chùa Một Cột hiện giờ thuộc phường Điện Biên, quận Ba Đình, thành phố thủ đô Hà Nội.

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Tranhhdaquy
Tranh đá quí do cửa hàng Lục Yên cung cấp


Theo một số tư liệu, chùa được khởi công xây dựng từ năm Kỷ Sửu 1049, vào đời vua Lý Thái Tông (1024-1058), vị vua thứ hai của các vua triều Lý, sau vua Lý Thái Tổ. Lý Thái Tông là một vị vua văn võ toàn tài. Ông đã nhiều lần cầm quân dẹp loạn các thế lực phong kiến trong nước âm mưu ly khai khỏi nước Đại Việt. Lý Thái Tông cũng đã từng sang chinh phạt và đại thắng nước láng giềng Chiêm Thành, vì nước này thường hay nhũng nhiễu gây rối vùng biên cương phía nam của tổ quốc chúng ta.


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0082

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0083

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0084
Chùa Môt Cột tuy nhỏ nhưng luôn có khách thập phương tấp nập đến viếng

Chùa được xây dựng là do giấc mộng của vua Lý Thái Tông. Theo Đại Việt Sử Ký toàn thư, vua nằm mộng thấy Phật bà Quan Âm ngồi trên tòa sen dắt vua lên tòa. Khi vua tỉnh dậy kể lại với bầy tôi, thì nhà sư Thiền Tuệ cho đó là điềm lành và khuyên vua nên xây chùa. Khi xây chùa vua cho dựng cột đá như đã thấy trong giấc mộng, làm tòa sen của Phật bà Quan Âm đặt trên cột, rồi sau đó các nhà sư đi vòng quanh tụng kinh cầu nguyện cho phúc lành được mãi mãi. Cũng vì lẽ đó chùa có tên là chùa Diên Hựu (phúc lành dài lâu).


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0081
Chùa yên lành ẩn mình sau tàng cây

Chùa Một Cột là một công trình kiến trúc sáng tạo độc đáo và thật lãng mạng. Các cột chống chéo từ cột chính đến sàn vừa vững chắc, vừa tạo hình thể như những cánh hoa sen. Bên dưới chùa là một hồ nước hình vuông tượng trưng cho đất (trời tròn, đất vuông). Chùa chỉ có một cột chính và siêu nhỏ nhưng giá trị văn hóa của chùa thật vô cùng to lớn. Ngôi chùa nhỏ bé và mỏng manh như thế, nhưng rất vững vàng và đã tồn tại đến nay gần 1000 năm. Ngôi chùa Một Cột sẽ còn trường tồn mãi mãi trong nền văn hóa và lòng tự hào dân tộc của những người Việt Nam


Bài và ảnh: Thanh Trắc Nguyễn Văn
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Du lịch: Hồ Dầu Tiếng thơ mộng và đẹp hoang sơ   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSun Feb 12, 2012 2:20 pm

Du lịch: Hồ Dầu Tiếng thơ mộng và đẹp hoang sơ


Hồ Dầu Tiếng là một hồ công trình thủy lợi có đầu tiên từ năm 1979 với mục đích ban đầu là cung cấp nước tưới tiêu và sinh hoạt cho các tỉnh lân cận . Hồ được đầu tư khởi công xây dựng lớn hơn từ ngày 29/4/1981 và hoàn thành vào ngày 10/1/1985. Để xây dựng công trình thế kỷ này, tỉnh Tây Ninh đã huy động hầu hết thanh niên tham gia đào hồ Dầu Tiếng.


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 01

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 02

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 03
Hồ Dầu Tiếng


Hồ Dầu Tiếng nằm giữa các tỉnh Bình Phước, Tây Ninh và Bình Dương. Hồ có diện tích rộng trên 27.000 hec ta và chứa 1,5 tỷ mét khối nước. Ngoài mục đích chứa nước, hồ Dầu Tiếng còn có chức năng cân bằng môi trường sinh thái, phục vụ giao thông đường thủy, khai thác du lịch và đặc biệt là khai thác điện cung cấp cho sinh hoạt, cho sản xuất.


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 04

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 05
Bên trong Khu quản lý hồ Dầu Tiếng nhìn ra hồ Dầu Tiếng


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 06
Khu vườn bên trong Khu Quản Lý hồ Dầu Tiếng


Hồ Dầu Tiếng nằm chủ yếu trên địa phận huyện Dương Minh Châu và một phần nhỏ trên địa phận huyện Tân Châu, thuộc tỉnh Tây Ninh nằm cách thị xã Tây Ninh 25 km về hướng đông. Hồ có diện tích mặt nước là 270 cây số vuông và 45,6 cây số vuông đất bán ngập nước.


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 07
Hồ Dầu Tiếng rất đẹp và thơ mộng, còn đầy nét hoang sơ


Hồ Dầu Tiếng với một đập xả lũ ra đầu nguồn sông Sài Gòn ngoài ra còn có hai kênh Đông và kênh Tây để tưới mát cho những cánh đồng mì, mía, lúa không những ở Tây Ninh mà còn ở Củ Chi (Thành phố Hồ Chí Minh). Hồ Dầu Tiếng còn cung cấp thêm nước cho nhà máy lọc nước ở Thủ Đức.

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 08
Đường ra đập xả lũ Hồ Dầu Tiếng


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 09

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 10

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 11
Bên trong đập xả lũ Hồ Dầu Tiếng


Quanh Hồ Dầu Tiếng còn có những bờ cỏ xanh mượt, có dãy núi Cậu uy nghi sừng sững trải dọc bờ hồ, có rừng nguyên sinh, có đồi Thơ thoai thoải xanh biếc màu lá khiến khách du lịch phải ngây ngất. Rất tiếc là hiện giờ tiềm năng du lịch của Hồ Dầu Tiếng vẫn còn chưa được khai thác hết.

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 12
Thanh Trắc Nguyễn Văn tại khu du lịch Long Điền Sơn của tỉnh Tây Ninh


Bài và ảnh: Thanh Trắc Nguyễn Văn
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Xin em - Một bài thơ tình viết ở Hà Nội   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeWed Feb 15, 2012 12:19 pm

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 100813105610-514-58




Xin em - Một bài thơ tình viết ở Hà Nội

Một lần ra Hà Nội, ở một quán ăn gần Hồ Tây và Hồ Trúc Bạch, tôi đã gặp một cô gái khá xinh. Tên cô là XT, cô ở Sài Gòn ra Hà Nội du lịch giống như tôi. Cô cũng là một độc giả vẫn thường đọc thơ của tôi trên các báo in và báo mạng. Lúc chia tay cô đã đưa ngón tay út cho tôi nắm để từ biệt (tôi chỉ dám nắm ngón tay út của nàng thôi vì tôi đã có vợ rồi!). Quá xúc động tôi đã ứng khẩu đọc luôn 2 đoạn tám câu thơ để tặng người đẹp:

Xin em một sợi tóc thề
Để anh buộc nhớ kẻo về em quên
Mùa này dông bão chông chênh
Thuyền tình trôi mất bắt đền ai đây?

Xin em cho nắm ngón tay
Để anh cầm mãi những ngày có nhau
Lỡ khi biền biệt trăng sao
Tháng năm tơ nhện toàn màu cô đơn.

Sau này tôi đã thêm 1 đoạn bốn câu thơ cuối nữa, cho bài thơ thật hoàn hảo và gởi đăng trên Tạp chí Văn Nghệ Chư Yang Sin (tỉnh Đắc Lắc). Bài thơ này vừa được đăng trên Tạp chí Văn Nghệ Chư Yang Sin tháng 6 năm 2011. Ảnh cô gái minh họa trong bài thơ chỉ là ảnh của người mẫu, không phải là ảnh của người đẹp XT.

2011


Thanh Trắc Nguyễn Văn

-----------------------------------------------------------------------------

Xin em

Xin em một sợi tóc thề
Để anh buộc nhớ kẻo về em quên
Mùa này dông bão chông chênh
Thuyền tình trôi mất bắt đền ai đây?

Xin em cho nắm ngón tay
Để anh cầm mãi những ngày có nhau
Lỡ khi biền biệt trăng sao
Tháng năm tơ nhện toàn màu cô đơn.


Xin em tặng một nụ hôn
Để anh hiểu biết lớn khôn thành người
Một mai đắc đạo lên trời
Gặp tiên nữ
Biết trả lời:
Nụ hôn...


Thanh Trắc Nguyễn Văn





Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Aa0d9dec89115689c885b242a6de805b+(1)
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Câu chuyện về một cô gái bán hoa tươi   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSun Feb 26, 2012 2:23 pm

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Tamsuttnv




Câu chuyện về một cô gái bán hoa tươi

Nàng là cô gái Huế cực kỳ xinh đẹp của một cửa hàng bán hoa tươi ở Nha Trang. Khách đến cửa hàng rất đông, nhưng mua hoa thì ít, còn chủ yếu để "ngấp nghé" cô chủ thì nhiều! Tôi cũng vậy. Tôi vô cùng bàng hoàng trước vẻ đẹp duyên dáng và thanh lịch của cô.

Tôi đã định ra về mấy lần nhưng không hiểu sao chân tôi vẫn đi loanh quanh để rồi lại bước vào cửa hàng ngắm nhìn lén cô chủ thêm một lần nữa?

Có điều nàng nói hơi khó nghe - vì tôi là dân Sài Gòn không quen nghe tiếng Huế...

Câu thơ đầu tôi viết:

"Câu chào trọ trẹ thiết tha"

Nhưng suy nghĩ lại viết như thế là bất kính trước người đẹp nên tôi cứ trăn trở mãi...

Nửa tháng sau tôi mới tìm được từ ngữ thích hợp để thay thế:

"Câu chào e ấp thiết tha"

Câu thơ mới theo tôi trở nên hay hơn. "E ấp" là tính cách của một đóa hoa đẹp vừa khoe sắc lại vừa kín đáo. "Thiết tha" là tính cách duyên dáng của một mỹ nhân làm xao xuyến lòng người. Nàng là hoa hay là một giai nhân xứ Huế? Ngay cả chú bướm còn lớ ngớ không phân biệt được, huống chi là những chàng trai phàm trần ngớ ngẩn như tôi...

Tôi luôn tâm niệm viết thơ về các loài hoa đẹp phải thật gắng sức và vô cùng cẩn trọng. Hoa là quà tặng quí giá của trời đất dành cho con người về cái đẹp. "Hoa biết nói" càng đẹp và càng cao quí hơn gấp bội vì "hoa biết nói" ngoài cái đẹp về màu sắc còn có thêm cái đẹp của tâm hồn. Thơ viết về hoa đẹp đã khó, thơ viết về người đẹp càng khó hơn rất nhiều.


------------------------------------------------------------------

Cô hàng hoa

Nhìn hoa bỗng thấy một người
Nhìn người lại thấy nụ cười trong hoa
Câu chào e ấp thiết tha
Lơ ngơ cánh bướm
Ai hoa?
Ai người?

(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)


Thanh Trắc Nguyễn Văn





Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSC0359
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Tiểu phẩm: Chuyện trên trời    Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeMon Feb 27, 2012 10:28 pm

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 20766903_images1492450_a5




Chuyện trên trời

Nước Trời đã thái bình hơn năm trăm năm nay. Bỗng một ngày nọ, Táo Quân gọi điện thoại qua đường dây nóng, báo tin khẩn cấp cho Ngọc Hoàng Thượng Đế hay tin Ngưu Ma Vương và bọn yêu ma đàn em dưới trần thế đang nhiễu loạn dân lành.

Lập tức Ngọc Hoàng triệu các quan văn võ vào chầu để bàn phương sách diệt quỷ trừ ma cứu nguy cho bá tánh. Nam Tào bước ra tâu:

- Kính thưa Ngọc Hoàng, mấy năm nay bọn ác ma mà đứng đầu là Ngưu Ma Vương ở dưới trần luôn tìm cách mua bán bồ đà, bạch phiến, ma túy, rồi thuốc lắc… vừa lén lút vừa công khai làm hại không biết bao nhiêu nam thanh nữ tú. Không ít gia đình vì chúng mà phải nhà tan cửa nát. Vợ không dám nhìn chồng, cha mẹ phải lìa xa con cái. Bọn chúng cũng nhân cơ hội ấy gieo rắc căn bệnh AIDS, căn bệnh của thế kỷ mọi lúc mọi nơi làm cho nhiều người phải chết oan. Nói chung tội ác của lũ quỷ Ngưu Ma Vương đã gây ra mấy năm nay toàn là tội tày trời nhiều không kể xiết…

Ngọc Hoàng khoác tay:

- Thế các quan sở tại đâu? Sao để chúng lộng hành quá đáng như vậy?

Táo Quân bước ra tâu:

- Thưa Ngọc Hoàng, các quan sở tại đều tận trung với triều đình, cố sức ra tài bắt quỷ trừ ma, nhưng tiếc rằng do lực bất tòng tâm và có quá nhiều khó khăn khách quan cũng như chủ quan nên vẫn không thể đối phó nổi với lũ quỷ này. Bọn Ngưu Ma Vương đều là lũ bạch tuộc quái vật, có ba đầu sáu tay trăm vòi vì vậy có thể luồn lách khắp nơi. Cứ chặt đứt vòi này lại mọc thêm vòi khác, không thể trừ ngay được.

- Ghê gớm đến thế sao? Thôi để trẫm ra lệnh cho thiên quân thiên tướng xuống trần diệt chúng cứu nguy cho dân lành vô tội vậy. Lý Thiên Vương và Na Tra đâu? Mau bước ra đợi lệnh!

Lý Thiên Vương và Na Tra vội bước ra.

- Trẩm phong cho Lý Thiên Vương làm nguyên soái, Na Tra làm tiên phuông thống lĩnh đại quân xuống trần dẹp loạn. Hẹn trong ba ngày phải ra quân.

Lý Thiên Vương sợ hãi quỳ xuống thềm ngọc sụp lạy Ngọc Hoàng:

- Thưa Ngọc Hoàng ba ngày thì không được đâu ạ! Phải hơn một tuần thần mới có thể chuẩn bị kịp để ra quân!

Ngọc Hoàng giận dữ quát:

-Cha chả giỏi thay cho Lý Thiên Vương,ngươi thống lĩnh đại quân của nhà trời tại sao lại làm ăn trễ nải đến như vậy? Ngươi thiếu thứ gì nói mau? Lương thực, quần áo, thuốc men, xe cộ, đạn dược hay súng ống ?

- Tâu Ngọc Hoàng những thứ đó thần đều đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng thần cần phải lo những cái mới phát sinh trong quân đội.

- Những cái mới phát sinh trong quân đội là những cái gì?

- Dạ, là… mắt kính ạ?

- Mắt kính?

- Dạ phải, mấy chục năm nay không hiểu Bắc Đẩu cải cách giáo dục như thế nào mà bọn trẻ học hành quá tải đều phải mang mắt kính cả. Do đó quân sĩ mới nhập ngũ bây giờ hầu hết đều bị cận thị. Thần phải lo làm mắt kính dự phòng cho tướng sĩ bị cận nên mới chậm trễ ra quân như vậy. Ngay cả quân sĩ thần hiện giờ, hậu cần ngoài xe lương, xe súng, xe đạn, xe thuốc, … thần cần phải có thêm mấy xe “mắt kính” cho quân lính của thần!

- Mắt kính? Hừ, trẫm năm nay đã mấy triệu tuổi rồi mà có cần mang kính gì đâu! Lũ trẻ giờ sao tệ thế? Trẫm nghe nói Kim Tra, con của khanh là một vị tướng giỏi. Quân lính của Kim Tra như thế nào?

- Dạ, Kim Tra là tướng lĩnh pháo binh. Ba phần tư lính pháo binh đều “mang kính” cả!

- Hừ, lính pháo binh mà “mang kính” lỡ đang nạp đạn vào pháo rớt mất mắt kính thì sao? Còn Mộc Tra?

- Mộc Tra thì lãnh đạo đội quân trinh sát. Cũng hầu hết phải “mang kính”!

- Đã “mang kính” thì còn trinh sát cái nổi gì! Còn Na Tra?

- Na Tra là tiên phuông nên đạo quân của nó là đạo quân thiện chiến nhất. Quân của Na Tra có thể đạp lũy phá thành, đánh cảm tử cận chiến, đánh thủy đánh bộ đều giỏi cả. Nhưng tâu bệ hạ do Na Tra dạo này cũng bị học hành quá tải nên nó và quân sĩ của nó cũng đều phải “mang kính” gần hết!

Ngọc Hoàng cúi xuống nhỉn kỹ, phát hiện trên đôi mắt của danh tướng trẻ tuổi Na Tra quả cũng đang mang kính “lấp lánh” thật. Ngọc Hoàng chỉ kịp kêu lên một tiếng “Úi trời ui! ” rồi ngã lăn ra đột quỵ, khiến các quan hốt hoảng phải đưa ngài đi cấp cứu.

(Tạp chí Bông Sen số 7 và 8 năm 2005)


Hà Thanh Chương (Thanh Trắc Nguyễn Văn)





Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Aqua_natra1_3090
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Thanh Trắc Nguyễn Văn và câu chuyện cổ Tiên nữ về trời   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeMon Feb 27, 2012 10:32 pm

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Tamsuttnv




Câu chuyện Tiên nữ về trời

Có một câu chuyện xưa kể thế này:

Ngày xưa có một anh chàng nhà giàu nọ rất kén vợ. Tính kén vợ của anh bay lên đến tận thiên đình. Ngọc Hoàng liền cho cô công chúa út xuống trần để thử lòng chàng ta. Ngọc Hoàng dặn cô công chúa: "Nếu nó biết thế nào là cái đẹp, ta cho phép con lấy nó làm chồng và ở dưới trần 50 năm. Còn nếu nó trong 3 năm vẫn không biết thế nào là cái đẹp, con hãy cho nó một bài học rồi về trời".

Cô công chúa liền xuống trần hóa phép biến thành một cô gái mặt mũi bình thường đến xin làm nô tì cho chàng nhà giàu nọ. Với sự thông minh và khéo léo của mình, cô nô tì nhanh chóng trở thành nổi tiếng và được nhiều người khen ngợi. Chàng nhà giàu cũng rất quí mến cô, tin cậy giao cho cô chức quản gia cai quản kẻ trong người ngoài. Tuy nhiên do thấy cô nhan sắc tầm thường nên chàng trai không quan tâm lắm.

Nghe nói công chúa nước Xiêm rất đẹp chàng nhà giàu liền đem một phần gia sản xuống thuyền qua Xiêm cầu hôn. Nửa năm sau chàng trở về (chàng sang Xiêm và nhìn thấy công chúa nước Xiêm không xinh đẹp như mình mơ ước nên lại về tay không!) thì nghe tin cô quản gia đã hóa thành một giai nhân tuyệt sắc. Chàng vội chạy tìm thì than ôi đã hết hạn 3 năm, tiên nữ phải về trời! Sau này chàng trai tiếc rẻ đã sống với tiên mà không hay nên chắt lưỡi hít hà mãi. Khi chết chàng hóa thành con rắn mối.

(Viết lại theo Kho tàng cổ tích Việt Nam - Nguyễn Đổng Chi)


------------------------------------------------------------------

Tiên nữ về trời

Trách ta sao quá vô tình
Bao năm tiên ở với mình không hay
Xuôi thuyền đi khắp đông tây
Tìm bao hư ảo để nay ngỡ ngàng.

Mải mơ bóng nguyệt lầu vàng
Tỉnh ra thì đã lỡ làng còn đâu
Uổng câu tát biển mò châu
Sợi tơ bỏ lạnh rơi sầu đáy sông.

Bao năm kinh sử nằm lòng
Sao không nhớ hiểu cành hồng ai trao?
Mắt tường biển rộng trời cao
Lại không nhìn thấy nụ đào trên cây!

Để giờ gió lạnh chân mây
Nàng tiên nữ ấy đã bay về trời
Sông xưa bên lở bên bồi
Bao nhiêu mộng cũ tan rồi em ơi!

(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)


Thanh Trắc Nguyễn Văn





Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn BT-Ghen3
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Truyện thơ: Lời thề màu hoa phượng   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeMon Feb 27, 2012 10:33 pm

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Tamsuttnv




Lời thề màu hoa phượng

Thuở ấy tôi là một học sinh nhà nghèo vừa tròn mười tám tuổi chưa ý thức được tương lai. Tôi học không khá như các bạn cùng lứa. Nhiều người bảo tôi không được thông minh. Chỉ có thầy chủ nhiệm lớp 12 của tôi là có nhận xét khác. Thầy thường nói riêng với tôi:

- Mùa thi đến rồi, con hãy chịu khó cố gắng thêm trong học tập một chút nữa. Chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa thôi! Con có thể sẽ đậu đại học để sau này giúp gia đình con thoát khỏi cảnh nghèo khó như bây giờ. Con rất giỏi về môn sinh học. Riêng hai môn toán và hóa học con học cũng tạm được. Con nên thi ngành Y.

Tôi nghe rồi chỉ để mỉm cười vì tôi tự nghĩ sức học mình chỉ có thế, tôi đậu tốt nghiệp được lớp 12 là mừng lắm rồi. Tôi đăng ký thi đại học chỉ cốt cho vui mà thôi. Còn thi vào ngành Y là điều hoàn toàn tôi không dám nghĩ.

Quê tôi ở miền sông nước nên chợ thường họp trên sông, người ta vẫn gọi là chợ nổi. Hè năm ấy khi đi chợ tôi vô tình quen một cô lái đò rất xinh đẹp. Tôi hỏi tên, nàng bảo nàng tên là Hoa Phượng.

“Chợ quê trên chợ dưới thuyền
Chèo em quẫy sóng chao nghiêng nắng chiều
Tôi ngồi nghe gió liêu xiêu
Lén nhìn cô lái ước điều bâng quơ.”

Cô lái đò Hoa Phượng đẹp lắm. Tôi thường mượn cớ đi chợ, đi mua trái cây cho mẹ để có thể được gặp nàng thường xuyên. Nhưng không hiểu vì lý do gì Hoa Phượng lại tỏ ra rất lạnh nhạt với tôi.

“Từ ngày con nhện lửng lơ
Tôi đi chợ mãi để bơ vơ hoài!
Em cười chẳng biết với ai
Bỏ tôi ôm một giỏ xoài buồn hiu…”

Cơ hội đến một chiều khi vãn chợ, trên thuyền chỉ có nàng và một mình tôi. Tôi quyết định ngõ lời với nàng. Thật bất ngờ nàng mỉm cười hỏi:

- Nghe đồn anh học dốt lắm phải không?

Tôi vô cùng ngạc nhiên vội tìm lời chống chế:

- Đâu có tôi học cũng tạm được mà!

- Nếu anh không học dốt tại sao không dám thi đại học?

- Đó là chuyện riêng của tôi. Cô hỏi để làm gì?

Nàng cười lớn rồi nói:

- Tôi không thích lấy chồng vừa nghèo vừa không có chữ nghĩa đâu nhé. Chồng của tôi tệ lắm cũng phải là bác sĩ. Anh bây giờ còn tay trắng. Lấy vợ rồi làm sao nuôi? Chừng nào anh đã là bác sĩ rồi hãy đến tìm tôi. Mà người như anh chắc không đáp ứng nổi điều kiện của tôi đâu. Ha ha ha…

Tiếng Hoa Phượng cười vang lan khắp mặt sông.

“Một hôm tôi quyết hỏi liều
Muốn sang… phải bắc cầu kiều sao đây?
Em đùa nhắn gió thách mây
Trạng nguyên đỏ lá là ngày vu quy…”

Khoảng đầu thập niên những năm 80, lứa tuổi của tôi, các thí sinh dự thi đại học thường có câu truyền miệng: “Nhất Y, nhì Dược, tạm được Bách Khoa…”. Thi vào trường Y và tốt nghiệp bác sĩ trường Y lúc bấy giờ là “oách” nhất. Nhưng không phải ai muốn cũng được vì để trở thành học sinh học trường Y cần phải có học lực rất giỏi. Tôi không ngờ nàng lại dám đem điều đó ra để “thách thức” tôi.

Tôi nóng mặt “nổ” luôn:

- Này, cái bằng bác sĩ của cô chắc lớn lắm nhỉ? Cô cứ ráng chờ đi. Khi nào tôi về gặp cô lúc ấy tôi sẽ là chồng của cô đó. Xin có dòng sông này làm chứng cho lời thề của tôi.

- Anh đã thề rồi đấy nhé. Tôi sẽ lấy hai cây tăm chống hai con mắt để chờ thấy cái bằng bác sĩ của anh. Nhưng anh cũng nên nhớ một điều nếu anh chưa tốt nghiệp được bác sĩ thì anh cũng đừng có về gặp tôi. Tôi không ưa loại người hứa rồi nuốt lời đâu.

Dứt lời Hoa Phượng lại cười vang…

Về nhà tôi bàn với cha mẹ xin cho tôi đi thi đại học. Tôi rất ngạc nhiên vì tiền bạc trong nhà không mấy dư dã gì nhưng cha mẹ tôi đồng ý ngay. Cha và mẹ tôi vận động hai họ nội ngoại được một số tiền kha khá để giúp tôi lên thành phố ở trọ nhà một người bà con để ăn học. Tôi bất ngờ thi đậu vào trường Y thật! Không hiểu sao cứ mỗi lần cầm quyển sách lên tôi lại thấy nụ cười giễu cợt của cô lái đò nên quyết tâm học rất dữ! Tuy nhiên dù có rất nhiều cố gắng tôi cũng vẫn phải học dôi thêm một năm vì đuối sức, do phải thi lại trả nợ nhiều môn…

“Ai ngờ từ đấy phân ly
Bảy năm biền biệt tôi đi không về
Giận em ném lại câu thề:
"Nếu không đỗ trạng không về chợ xưa… !"
Giảng đường sớm nắng chiều mưa
Miệt mài đèn sách đợi mùa vinh quy.”

Trong suốt bảy năm trời học ở thành phố tôi vẫn nhớ đến Hoa Phượng, nhớ đến cô lái đò xinh đẹp. Nhưng vì lời đã lỡ thề ngày trước nên tôi cứ lần lữa mãi không chịu về thăm lại bến sông xưa…

“Thế rồi phượng thắm mùa thi
Thế rồi bác sĩ trường Y, như lời…
Trạng nguyên lá đỏ ven đồi
Tôi về hái vội bồi hồi nhớ mong.”

Bảy năm mài đũng quần trên ghế trường đại học thấm thoát rồi cũng qua mau. Cuối cùng tôi cũng tốt nghiệp được với tấm bằng bác sĩ loại khá. Tôi mừng lắm. Ngày trở về, là một ngày cuối hè, tôi hái vội chùm hoa trạng nguyên rồi chạy ra bến sông tìm gặp cô lái đò mong nhắc lại lời hứa năm xưa. Thật không ngờ, khi gặp lại Hoa Phượng thì nàng đã có chồng với bốn đứa con nhỏ lem luốt. Bản thân nàng tôi cũng không nhận ra vì trông nàng đã già trước tuổi rất nhiều có lẽ do cuộc sống quá lam lũ. Nàng mỉm cười chúc mừng tôi và chúc tôi mau tìm được hạnh phúc cho riêng mình.

“Trạng nguyên lá đỏ ven đồi
Tôi về hái vội bồi hồi nhớ mong
Thuyền em vẫn đậu bên sông
Gặp em tay níu tay bồng… bốn con! ...”

Sau này khi đã là giám đốc của một bệnh viện tỉnh tôi mới biết cô lái đò tên thật không phải là Hoa Phượng. Nàng là cháu xa của thầy chủ nhiệm lớp 12 của tôi. Chuyện nàng thách thức tôi cha mẹ tôi đều biết cả, vì chính thầy chủ nhiệm và cha mẹ tôi đã đến nhờ nàng. Chỉ có một điều là thầy chủ nhiệm và cha mẹ tôi không can thiệp được, đó là phong tục ở quê tôi con gái phải lấy chồng rất sớm…

Khi tôi trở lại bến sông cũ tìm thì nghe người ta nói nàng và chồng do làm ăn không khá nên đã cùng bốn đứa con phải phiêu bạt sang xứ khác lâu rồi.

“Áo ai giờ nhạt màu son
Thuyền xưa tách bến chỉ còn chợ quê…”

(Tập san VGĐ Magazine - Canda số 3 năm 2010)


Thanh Trắc Nguyễn Văn


--------------------------------------------------------------------------------------------------

Chợ quê

"Nhất Y nhì Dược tạm được Bách Khoa ..."

Chợ quê trên chợ dưới thuyền
Chèo em quẫy sóng chao nghiêng nắng chiều
Tôi ngồi nghe gió liêu xiêu
Lén nhìn cô lái ước điều bâng quơ
Từ ngày con nhện lửng lơ
Tôi đi chợ mãi để bơ vơ hoài!
Em cười chẳng biết với ai
Bỏ tôi ôm một giỏ xoài buồn hiu...
Một hôm tôi quyết hỏi liều
Muốn sang... phải bắc cầu kiều sao đây?
Em đùa nhắn gió thách mây
Trạng nguyên đỏ lá là ngày vu quy...

Ai ngờ từ đấy phân ly
Bảy năm biền biệt tôi đi không về
Giận em ném lại câu thề :
"Nếu không đỗ trạng không về chợ xưa!..."
Giảng đường sớm nắng chiều mưa
Miệt mài đèn sách đợi mùa vinh quy
Thế rồi phượng thắm mùa thi
Thế rồi bác sĩ trường Y, như lời...
Trạng nguyên lá đỏ ven đồi
Tôi về hái vội bồi hồi nhớ mong
Thuyền em vẫn đậu bên sông
Gặp em tay níu tay bồng... bốn con!...

Áo ai giờ nhạt màu son
Thuyền xưa tách bến chỉ còn chợ quê...

(Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo Tp.HCM - NXB Trẻ 1997)


Thanh Trắc Nguyễn Văn





Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 50833664_IMG_9999_419
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Truyện thơ: Sám hối trước biển   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeMon Feb 27, 2012 10:40 pm

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Tamsuttnv




Sám hối trước biển

Tôi là một sinh viên nghèo lớn lên một ở vùng biển miền Trung. Cha tôi ngày xưa là một dân chài lão luyện. Trong một chuyến đi biển ông đã ra đi mãi mãi không về sau một cơn bão lớn. Mất cha, tôi và mẹ tôi bơ vơ như một ngôi nhà đã bị xiêu vẹo nay lại còn bị mất thêm nóc! Hai mẹ con phải nương tựa nhau mà sống. Tội nghiệp nhất là mẹ tôi. Mỗi sáng sớm khi thì bà ra bãi biển mua cá của ghe chài rồi đem ra chợ bán, khi thì đi cào nghêu mướn cho các chủ nghêu.

Tuy vất vả nhưng mẹ tôi vẫn cố gắng vay mượn các cậu dì họ hàng bên ngoại để giúp cho tôi được ăn học tới nơi tới chốn. Nghe nhiều người kể lại mẹ tôi ngày xưa là một cô tiểu thư rất xinh đẹp của một gia đình giàu có trên tỉnh. Gia đình mẹ đã hứa gả mẹ cho Phong, một tên công tử, con cán bộ ăn chơi khét tiếng thời đó. Mẹ tôi không đồng ý cuộc hôn nhân này, vì đó chỉ lời hứa “trên bàn nhậu” của ông ngoại. Tuy vậy do sự thúc ép của gia đình, mẹ cũng phải nhiều lần nhắm mắt nhận lời đi chơi với Phong.

Có một lần mẹ đi ca nô chơi với Phong trên biển. Không ngờ tên Phong lái ca nô ra xa bờ rồi dở trò sàm sở với mẹ. Mẹ chống cự và bị rớt xuống biển. Do ở xa bờ, biển khá sâu, bản thân Phong không biết bơi nên hắn ta cũng không dám nhảy xuống cứu. Rất may, ghe chài của cha tôi đang đậu ở gần đó. Cha tôi đã bơi đến vớt và cứu được mẹ. Mẹ tôi bắt đầu yêu cha tôi chính là do có cuộc gặp gỡ trên. Chuyện tình của cha và mẹ đã bị sự phản đối quyết liệt của gia đình nhà ngoại. Đến khi tôi ra đời thì ông ngoại cũng tuyên bố từ mẹ tôi và dứt khoát không nhận tôi làm cháu. Rất may còn có bà ngoại, cậu ba và dì út rất thương mẹ tôi. Chính bà ngoại, cậu ba và dì vẫn thường lén lút chu cấp tiền cho mẹ tôi nuôi tôi ăn học.

Sau này, tôi lên thành phố học đại học rồi quyết ở lì lại nơi "có những ánh đèn nhấp nháy đỏ xanh" đầy hấp dẫn, cho đến khi đậu tốt nghiệp và xin được việc làm. Tôi hầu như không còn về quê nữa. Cái quá khứ đói nghèo của dân chài miền biển cứ mãi chập chờn ám ảnh tôi đến cả trong giấc ngủ… Nhờ có năng lực và làm việc khá chăm chỉ nên tôi thăng tiến khá nhanh. Tôi may mắn làm quen được Trà My, một cô gái vừa xinh đẹp vừa giàu lòng nhân hậu. Nàng cũng là em gái của một người bạn rất thân của tôi. Khi tôi ngỏ lời yêu Trà My, nàng tỏ vẻ không hài lòng:

- Em không tin tình yêu của anh. Nói thật em chỉ thấy anh yêu bản thân của anh chứ anh không hề biết yêu một người nào khác ngoài anh cả!

- Em lầm rồi! Nếu ai yêu anh thật lòng anh cũng sẽ yêu và chăm sóc với người ấy y như vậy!

- Thế anh có biết ai yêu anh nhiều nhất không?

- Biết! Người yêu anh nhiều nhất chính là Trà My!

- Không phải, người yêu thương anh nhiều nhất hiện giờ chưa phải là em mà chính là mẹ anh! Mẹ anh đã hy sinh rất nhiều cho anh, thế mà anh đã nỡ đối xử với mẹ như thế nào? Khi nào em vẫn còn nhìn thấy sự cô đơn đau khổ của mẹ anh, em vẫn chưa thể nào tin tình yêu của anh như lời anh đã nói được!

Nghe theo lời của Trà My tôi về lại miền quê biển tìm mẹ. Thấy tôi về nhiều người quen biết cũ rất ngạc nhiên. Họ cho biết mẹ tôi bị mất trí nhớ đã hơn một năm nay, mỗi chiều bà vẫn thường vắng nhà để được lang thang một mình ngoài biển lạnh. Tôi vội chạy ra bãi biển thì thấy mẹ quần áo xốc xếch, đầu tóc rối bù đang đi dọc bờ cát réo gọi tên tôi trong vô thức. Tôi hối hận lắm quì gối khóc trước mặt mẹ và van xin mẹ tha thứ. Mẹ tôi như chợt tỉnh ra, bà ôm lấy tôi khóc không thành tiếng…

Suốt đêm hôm đó tôi đã quì trước biển để sám hối những tội lỗi của mình. Tôi bỗng nhớ và càng thấm thía nhiều hơn câu nói của Trà My: Nếu một người nào không biết yêu thương mẹ của mình thì tình yêu của người đó với người khác dù có nồng nàn thế nào đi nữa cũng chỉ là một thứ tình cảm nhất thời và ích kỷ mà thôi!


Thanh Trắc Nguyễn Văn


------------------------------------------------------------------

Trước biển

Khi con về thăm lại mái nhà xưa
Thấy bóng mẹ dật dờ nơi bãi biển
Tuổi bé thơ đợi cánh buồm cha màu tím
Con vẫn dắt mẹ tìm dõi mắt xa xôi...

Con đã về. Đừng khóc nữa mẹ ơi!
Nước mắt mẹ làm lòng con mặn đắng
Biển rủ sóng, tóc mẹ giờ bạc trắng
Mái tranh nghèo lay lắt khói chiều lên.

Con ăn học nhiều nên lú lẫn thành quên
Không nhớ nổi một nỗi buồn của mẹ
Cặp đầy ắp những công trình bản vẽ
Chỗ mẹ nằm vẫn nắng giọt mưa sa.

Bao năm trời bay nhảy tận miền xa
Mê bia bọt con bỏ trôi vị nồng của biển
Lời thương mẹ cũng nhạt nhòa tan biến
Trong những ánh đèn nhấp nháy đỏ xanh...

Chợt giận mình sao quá đỗi vô tâm
Con quỳ khóc trước muôn trùng sóng vỗ
Cha không còn. Mà mẹ thì không nhớ
Hỏi biển trời dung thứ được con không?


Thanh Trắc Nguyễn Văn





Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Megia
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Lục Bát Quán trong ngày hội Thơ Việt Nam (5.2.2012)   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeMon Feb 27, 2012 10:51 pm

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0304

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0305




Lục Bát Quán trong ngày hội Thơ Việt Nam (5.2.2012)

Trong ngày hội Thơ Việt Nam, gian hàng thơ Lục Bát Quán cùng các gian hàng thơ bạn cũng đã kịp khai trương chào mừng ngày thơ trọng đại trong năm.


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0288


Các nhà thơ trong Ban tổ chức Lục Bát Quán đứng chụp hình lưu niệm, từ phải qua: nhà thơ Lê Minh Dung, nhà thơ nữ Dung Thị Vân, nhà thơ nữ Thủy Hướng Dương, nhà thơ nữ Trương Nam Chi, nhà thơ Thục Nguyên


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0289

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0290


Gian hàng thơ của Lục Bát Quán rất trang nhã và đậm tính dân tộc. Có rất nhiều nhà thơ, bạn thơ, khách thơ đã ghé qua gian hàng quyến luyến và không nỡ rời chân.


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0291

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0293


Đặc sắc nhất của Lục Bát Quán, nơi mà các gian hàng thơ khác không có, là trong Lục Bát Quán, có những "ông đồ" sẵn sàng cho chữ và thơ viết theo thư pháp


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0294

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0295


Điều bất ngờ nhất là có rất nhiều bạn trẻ trong đó có học sinh và sinh viên lại đến ủng hộ cho Lục Bát Quán rất đông, khiến gian hàng trở nên tấp nập. Các bạn vui vẻ động viên nhau ký tên ủng hộ cho thơ lục bát để được trở thành quốc thơ. Đừng nghĩ là giới trẻ bây giờ là vô tình với thơ lục bát, chỉ có điều là thơ sáng tác chúng ta có đủ hay để cho các bạn trẻ ủng hộ hay không mà thôi!


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0299


Tập thơ Hoa Sứ Trắng và các tập thơ khác của Thanh Trắc Nguyễn Văn, trong đó có nhiều bài là thơ lục bát, nằm trên gian hàng thơ của Lục Bát Quán


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0296


Ghé qua gian hàng thơ bạn, Thanh Trắc Nguyễn Văn vô tình gặp nhà thơ Nguyễn Vũ Tiềm (áo trắng, mang kính) bên gian hàng thơ Văn Thơ Việt. Nhà thơ Nguyễn Vũ Tiềm và nhà thơ nữ Mai Hường cùng hỏi: "Sao dạo này Thanh Trắc Nguyễn Văn trẻ thế?". Văn đùa: "Chắc có lẽ nhờ sinh hoạt bên mạng Yume toàn là bạn trẻ không, nên Văn cũng trẻ theo!"


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0298


Nhà thơ Lê Bá Duy (người sáng lập trang web Văn Thơ Việt) ở Bình Định không vào được, nên nhà thơ nữ Mai Hường (áo dài) phải đảm đương tiếp khách và lo mọi thứ. Chị Mai Hường rất duyên dáng, trẻ trung và xinh đẹp trong tà áo dài truyền thống.


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0303


Nhiều bạn thơ, khách thơ cùng ghé vào gian hàng thơ Văn Thơ Việt để trao đổi cùng với nhà thơ Nguyễn Vũ Tiềm ( áo trắng nhất, mang kính, là tác giả bộ tuyển thơ đồ sộ Nghìn Câu Thơ Tài Hoa Việt Nam)


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0300


Do Thanh Trắc Nguyễn Văn dạy học bên quận Bình Thạnh nên có ghé qua gian hàng thơ Thơ Gia Định, nơi đây là nơi sinh hoạt của các bạn thơ đã đứng tuổi trong CLB thơ của quận Bình Thạnh. Thanh Trắc Nguyễn Văn không quen ai ở đây nhưng cũng rất vui vì thấy gian hàng thơ cũng khá bề thế, chỉ tiếc một điều là vắng khách.


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn DSCN0301


Các câu thơ của các bạn thơ trong CLB Thơ Gia Định được viết dưới dạng thư pháp



Bài và ảnh: Thanh Trắc Nguyễn Văn
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Hồi ký thơ ngày 30.5.2008   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSun Mar 25, 2012 12:21 pm

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Tamsuttnv




Hồi ký thơ ngày 30.5.2008

Trong những giáo viên gác thi Tốt nghiệp PTTH ở trường Củ Chi có một cô giáo có họ và tên rất lạ: Nhạc Sĩ Kim Oanh dạy ở trường T. Cứ tưởng cô ấy là nhạc sĩ hóa ra là họ Nhạc Sĩ, đúng là một cái tên thật "sốc" chưa từng thấy! Khi ăn trưa thầy L. mời cô Kim Oanh qua giao lưu. Cô Kim Oanh còn trẻ, khá xinh và nói năng rất hoạt bát, vui vẻ.

Buổi chiều là buổi gác thi cuối cùng, họp tổng kết xong chỉ còn vài phút nữa là các giáo viên của Hội đồng thi phải chia tay ai về nhà nấy. Thấy thầy L. cứ nhắc cô Kim Oanh mãi, Văn có ý viết tặng cho cô ấy một bài thơ. Không ngờ thầy L. ủng hộ và còn đi lấy giấy bút cho Văn làm thơ nữa. Văn liền phóng bút viết một mạch bài thơ "con cóc" :

Chào em Nhạc Sĩ Kim Oanh
Gác thi gặp giữa đất lành Củ Chi
Cái tên nghe thật lạ kỳ
Ngỡ oanh vàng hát khẽ thì thầm xa...
Cũng là thơ nhạc giao hòa
Trăm năm còn chút để mà nhớ nhau!

Dự định viết kéo dài thêm mấy câu thơ nữa nhưng nhìn đồng hồ chỉ còn vài phút nữa là xe chạy nên Văn đành dừng bút. Thầy L. đem bài thơ tặng cho cô Kim Oanh. Cô Kim Oanh nhận bài thơ và rất cảm động.

(Trích nhật ký thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn)


Thanh Trắc Nguyễn Văn
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Phim truyền hình Việt và tác hại của thuốc lá   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSun Mar 25, 2012 12:23 pm

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 75250653-200809250106




Phim truyền hình Việt và tác hại của thuốc lá

Hút thuốc lá luôn gây hại cho sức khỏe. Theo nhiều nghiên cứu y học, hút thuốc lá sẽ làm ta suy giảm nhận thức (theo báo Archives of General Psychiatry). Hút thuốc lá cũng là nguyên nhân chính gây ra các loại bệnh như ung thư phổi, ung thư cuống họng, bệnh nha chu... Trẻ em nếu không may hít khói thuốc lá thường xuyên sẽ có nguy cơ sưng màng não do nhiễm vi khuẩn meningococcus hoặc đau tai, nhiễm trùng tai.

Khói thuốc đã bị Cơ quan Quốc tế Nghiên cứu về Ung thư (International Agency for Research on Cancer - IARC) trực thuộc Tổ chức Y tế Quốc tế (WHO) xếp vào các chất gây ung thư (tiếng Anh: carcinogen) bậc 1. Trong nhóm bậc 1 này, người ta đã xếp những chất mà chỉ cần một khối lượng nhỏ thôi, cũng có thể gây ra ung thư không có hạn mức, nghĩa là hoàn toàn có hại cho mình và cho người khác. Do đó khói thuốc lá chính là một loại cực kỳ độc hại rất nguy hiểm. Vì vậy đã có nhiều vị bác sĩ đã khẳng định rất rõ: Hút thuốc lá cạnh một người phụ nữ có thai đó là một tội ác!

Nước chúng ta là nước có số tỷ lệ người hút thuốc lá khá cao. Theo số liệu điều tra năm 1997, ở Việt Nam tỷ lệ nam giới hút thuốc là 50%, nữ giới là 3,4%. Ước tính 10% dân số hiện nay (khoảng trên 7 triệu người) sẽ chết sớm do các bệnh có liên quan đến thuốc lá, trong đó 3,7 triệu người sẽ chết ở độ tuổi trung niên. Theo dự báo của Tổ chức Y tế thế giới, đến năm 2020, số người chết vì thuốc lá sẽ nhiều hơn tổng số người chết do HIV/AIDS, lao, tai nạn giao thông đường bộ ( Trích từ công văn: NGHỊ QUYẾT CỦA CHÍNH PHỦ Về "Chính sách quốc gia phòng, chống tác hại của thuốc lá" trong giai đoạn 2000 – 2010).

Về dân trí, những người nghiện thuốc lá cũng đã gây rất nhiều phiền toái cho những người chung quanh trong gia đình, trong quán ăn, trong giao thông công cộng. Đặc biệt trên máy bay Hãng hàng không quốc gia Việt Nam gần đây nhất đã từng có những vụ làm đau đầu các quan chức Hãng hàng không như sau:

Tháng 1 năm 2012, đã xảy ra 2 vụ vào các ngày 6 và 30-1 do một hành khách là sỹ quan quân đội tên Trương Đức Hải và một hành khách khác tên Nguyễn Khắc Hùng. Hai hành khách này đều chui vào toilet hút trộm thuốc lá ngay sát giờ máy bay cất cánh và bị “đuổi” khỏi máy bay để xử phạt vi phạm hành chính. Các chuyến bay do các hành khác vô ý thức này đã làm chậm mất 20 phút cất cánh của máy bay so với lịch bay.

Ngày 15 tháng 2 năm 2012 lại có một hành khách hút trộm thuốc lá trong toilet trên chuyến bay của Hãng hàng không quốc gia Việt Nam (VNA) từ Hà Nội đến TPHCM. Hành khách vi phạm là Nguyễn Văn Hiền, sinh năm 1967, ghế ngồi hạng phổ thông số 37A. Chuyến bay xuất phát từ sân bay Nội Bài lúc 12 giờ 35 phút, bay được khoảng 1/3 hành trình thì hành khách Nguyễn Văn Hiền vào toilet hút thuốc lá khiến hệ thống cảnh báo nhiệt trên máy bay được kích hoạt và báo động. Khỏi phải nói những hành khác trên máy bay lúc đó đã một phen hoảng sợ vì họ đang “ở trên trời”, nếu có gì xảy ra thì khả năng sống sót của toàn bộ hành khách cùng những người trong đoàn bay sẽ rất thấp! Thế nhưng vị hành khách “đáng kính” này, khi bị phát hiện, chỉ bị “phạt” với một khoảng tiền từ bảy trăm năm mươi ngàn đồng đến một triệu đồng. Cái giá phải trả quá rẻ! Nói cho vui, nếu có ai mắc bệnh thích tạo scandal, muốn trở thành người “nổi tiếng toàn quốc” với giá “trọn gói” chỉ dưới một triệu đồng có thể lên máy bay mà hút thuốc sẽ được toại nguyện ngay (?).

Hút thuốc lá có hại cho sức khỏe con người, làm giảm dân trí một nước, làm ảnh hưởng xấu đến môi trường; vì lẽ đó trên các bao bì thuốc lá nhà sản xuất phải tự ghi dòng chữ "hút thuốc lá có hại cho sức khoẻ" để nhắc nhở người tiêu dùng. Tiếc thay, nhiều bạn trẻ bây giờ cứ muốn chứng tỏ mình là người sành điệu, là “dân chơi không sợ mưa rơi” nên lúc nào cũng thích phì phèo điếu thuốc trên môi một cách điệu nghệ. Nên nhớ hút thuốc lá, nghiện ngập, ma túy, tội phạm, HIV... là những nấc thang chìm dần đưa con người xuống vũng bùn tội lỗi.

Thuốc lá có tác hại như thế nên trên truyền hình không hề quảng cáo cho loại hút độc hại này. Nhưng điều rất đáng ngạc nhiên là khi xem phim truyền hình Tình mẹ trên HTV 9 tôi lại thấy có một cảnh nữ diễn viên chính hút thuốc lá! Phim Tình mẹ này là do hai hãng phim Thiên Nam An và Bảo Việt Film hợp tác sản xuất. Nhân vật nữ Mỹ Liên (do nữ diễn viên Ái Châu, Á hậu Phụ nữ Việt Nam qua ảnh năm 2006, thủ vai) là con riêng của bà Mỹ Nhung (do nữ diễn viên Phương Dung thủ vai). Bà Mỹ Nhung là tổng giám đốc công ty truyền thông Sắc Màu Việt rất giàu có, còn cô con gái riêng Mỹ Liên bà phải nhờ người khác nuôi nên rất nghèo. Khi cha nuôi của Mỹ Liên mất vì bạo bệnh, bà Mỹ Nhung liền nhận Mỹ Liên làm con nuôi để che mắt chồng và đưa về nhà. Ở gần giữa cuối tập 7 của bộ phim, có cảnh Mỹ Liên thức khuya hút thuốc lá, cô giải thích với bà Mỹ Nhung là do không ngủ được nên hút thuốc lá!

Mỹ Liên là nhân vật nữ chính, có tài năng, biết tự lập, xinh đẹp nên chiếm được nhiều cảm tình của khán giả. Việc Mỹ Liên hút thuốc lá không khác nào cổ động cho những người không ngủ được hãy cùng nhân vật nữ dễ thương này hút thuốc lá! Trong toàn bộ phim, người viết không hề thấy Mỹ Liên nghiện thuốc. Cảnh hút thuốc lá của cô trong tập 7 bộ phim Tình mẹ, theo người viết hoàn toàn không cần thiết, không giúp ích gì cho việc phát triển tâm lý của nhân vật chính, nếu có cũng được mà không có cũng được, vô thưởng vô phạt. Đạo diễn có thể thay bằng cách đọc sách, ngắm trăng, nghe nhạc hay xem phim đều được cả. Thế mà...

Bộ phim Tình mẹ có thể là một bộ phim hay, là một bộ phim tâm huyết theo đúng chủ đề: "Tôn thờ tình mẹ, tình mẫu tử thiêng liêng và bất diệt. Dù bất cứ hoàn cảnh nào, dù con ruột hay con riêng thì chỉ có tình mẹ cao cả mới dung hòa tất cả" như ý tưởng hai hãng phim Thiên Nam An và Bảo Việt Film đã đề ra. Chỉ tiếc là trong bộ phim trên vẫn còn có một vài hạt sạn và hạt sạn đạo diễn cho nhân vật nữ chính Mỹ Liên hút thuốc lá trong phim không thể xem là nhỏ.

Với thành ý của người viết rất mong các bộ phim truyền hình Việt khác, nếu không cần thiết, xin đừng đưa cảnh hút thuốc lá lãng mạng vào trong phim. Cái lợi cho phim thì ít mà cái hại cho xã hội thì quá nhiều.

(Bài đã đăng trên trang web văn học Hội Nhà Văn tpHCM ngày 29 tháng 2 năm 2012)


Thanh Trắc Nguyễn Văn




Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 20111003afamilyPhimAnhTinhMe-21_3a80f
Các nữ diễn viên Ái Châu, Phương Dung và Xuân Văn trong phim Tình Mẹ

Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Truyện ngắn: Mật mã   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSun Mar 25, 2012 12:26 pm

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 1




Mật mã

I.


Mấy ngày nay Oanh đi về thui thủi một mình. Long, chồng của Oanh đi công tác xa, nghe đâu phải tháp tùng theo giám đốc Kiên ký một hợp đồng quan trọng gì đó. Long năm nay đã ba mươi tám tuổi, nhưng sức sống và ý tưởng của anh vẫn còn rất trẻ trung. Là một người tài hoa lại luôn có những sáng kiến độc đáo, Long đã trở thành cánh tay phải của giám đốc lúc nào không hay. Giám đốc Kiên ngày càng quí trọng Long hơn. Và trong mắt của vị thủ trưởng này chiếc ghế phó giám đốc không sớm thì muộn cũng sẽ thuộc về Long, người trợ thủ đắc lực của ông.

Long là một người chồng tốt. Đối với Oanh hầu như anh không có một cái gì để phải gọi là xấu. Nhiều đêm sau những buổi tiệc nhậu với các anh em trong cơ quan, Long trở về nhà trong trạng thái say xỉn, nhưng anh chỉ lẳng lặng đi nằm trong sự chăm sóc kèm theo những lời cằn nhằn của vợ.


Long và Oanh quen nhau từ sau một vụ... đụng xe! Hai người khi ấy đã cãi nhau rất dữ thậm chí còn nặng lời với nhau nữa. Lỗi là do Oanh. Xe cô vượt qua xe của Long rồi quẹo phải đột ngột khiến Long thắng không kịp. Kết quả là hai chiếc Dream cùng bị hư hỏng nặng. Oanh với bản tính ngang bướng đã lên tiếng xỉ vả Long giữa chốn đông người không tiếc lời. Cho đến khi Oanh phát hiện mặt của mình đầy máu thì cô sợ quá... té xỉu! Tỉnh dậy, Oanh mới hay cô đang nằm trong phòng cấp cứu của bệnh viện. Còn người đang chăm sóc cho cô lại là cái gã khù khờ đáng ghét kia. Kẻ đã tông xe vào xe của cô khiến cô phải té ngã. Thế rồi họ... yêu nhau. Nửa năm sau thì cả hai làm đám cưới.


Oanh rất yêu chồng. Suốt năm năm chung sống với Long, điều cô ân hận nhất chính là việc cho đến giờ họ vẫn chưa có con. Lúc đầu Oanh cứ nghĩ rằng chồng của mình có “vấn đề”. Nhưng tháng trước khi cả hai vợ chồng cùng đi khám bác sĩ, cô mới hay cái “trục trặc” ấy là do ở cô. Long rất buồn nhưng không dám trách vợ. Oanh cũng không khá gì hơn. Có nhiều đêm cô lén chồng thức trắng, nuốt từng giọt nước mắt vào tim.


Oanh biết mình không đẹp, nhưng theo Long thì anh yêu cô bởi đôi mắt, nhất là khi đôi mắt cô ngấn lệ. “Thế anh chỉ muốn em khóc suốt đời bên anh thôi sao?”. “Dĩ nhiên là không,nhưng nếu hoa hồng có chút giọt nước mắt như hạt sương mai buổi sớm thì vẫn đẹp và vẫn lãng mạn hơn chứ!”. Oanh không thích kiểu lý giải ấy của Long. Song được chồng ví mình với hoa hồng, cô rất vui. Không ngờ suốt bốn tuần nay hoa hồng đã đẫm nước mắt thật mà Long vẫn không hay! Chẳng biết tâm sự cùng ai Oanh đành thổ lộ với Nga, cô bạn thân từ nhỏ...


Nga khuyên Oanh nên bàn với Long xin con nuôi. Biết lời khuyên rất hợp lý nhưng Oanh vẫn còn băn khoăn vì đó là kế cùng kiệt, chỉ dành cho những kẻ vô sinh... Đã mấy lần Oanh tính mở lời với chồng nhưng lại ngại nên thôi... Sau đó thì Long đi công tác xa... Oanh nghĩ cũng là dịp may, giúp cô thêm thời gian để có thể nghiền ngẫm tìm một phương sách hợp lý hơn...


Tối nay đi siêu thị Oanh cũng không nhớ mình đã dự tính nấu món gì và đã mua những thức ăn gì. Đến khi bày thức ăn lên bếp Oanh mới thấy có cà chua dồn mực, có xà lách, có tôm,... Thì ra cô tính nấu món cà chua dồn mực nướng là một trong những món mà Long thích ăn. Có lẽ mình lẩn thẩn, anh ấy có nhà đâu... Oanh nghĩ thầm.


Long và Oanh thuộc mẫu vợ chồng có thói quen ăn uống trái ngược nhau, chồng nam vợ bắc. Oanh thích uống trà nóng thật đậm còn Long chỉ thích trà loãng pha đá. Oanh mê ăn thịt chó còn Long khoái khẩu với món khô chuột đồng. Ngay cả đi ăn phở chung, hai vợ chồng cũng có cách nêm gia vị khác nhau. Long thì vãi tương đỏ, tương đen rồi thêm rau, thêm giá trụng lấp đầy lên cả tô phở, trong khi Oanh chỉ cần rưới một chút nước mắm là đủ. Thấy Long ngạc nhiên, Oanh giải thích:


- Gia đình em vẫn có thói quen ăn phở như vậy. Từ nhỏ em đã được bố em giảng giải nhiều lần cho em hiểu ăn phở không phải chỉ là ăn phở. Thật ra chúng ta ăn là ăn cái hương cái hoa của phở. Anh xem tô phở ngon, thơm ngào ngạt và được trình bày đẹp mắt như thế này anh lại nỡ vấy những vết tương đỏ, tương đen lên chẳng khác nào như những vết mực xám xịt thì còn gì là mỹ thuật của nghệ thuật ẩm thực nữa? Đó là chưa kể còn nào là rau, còn nào là giá trụng. Thấy tô phở của anh, em “ngộp” lắm!


- Ăn phở mà phải phức tạp đến thế sao em? – Long than.


- Thế những lời em vừa nói anh không cảm thấy hợp lý sao?


Long đồng ý với vợ nhưng vẫn giữ thói quen ăn uống cũ. Anh lý luận mỗi người có khẩu vị khác nhau,không thể ép được. Món cà chua dồn mực nướng này cũng thế. Long rất thích ăn nhưng Oanh lại không ưa. Thế mà họ vẫn yêu nhau, vẫn lấy nhau và sống chung với nhau được. Đó là duyên nợ,là tinh yêu... Oanh đã từng nghe Nga nhiều lần nói như vậy.


Nấu cơm xong, buồn buồn chẳng biết làm gì, Oanh đành ngồi vào máy vi tính. Mấy hôm nay xem ti vi rồi lại xem phim đĩa cô hầu như không cảm nhận được một chút hứng thú nào. Chỉ thấy toàn tẻ nhạt với tẻ nhạt. Phim Hàn Quốc đang chiếu trên ti vi là phim Nấc thang lên thiên đường, chỉ đầy nước mắt. Tình yêu nam nữ lẩn quẩn. Nhân vật nữ phản diện thì lọc lừa sắc sảo, còn nhân vật nữ chính thì bị “ngu” hơi nhiều. Cô ta chỉ biết khóc. Khi bị mẹ ghẻ đánh: khóc. Khi bị con riêng của mẹ ghẻ đối xử tệ: khóc. Khi cha ruột đến thăm hỏi: khóc. Cha không cho đi du học: khóc. Biết mình bị bệnh: khóc, khi làm người “cao thượng” nhường người yêu cho cô con gái riêng của mẹ ghẻ: khóc... Khóc trong phòng ngủ, khóc trong nhà, khóc trong rạp hát, khóc ngoài công viên, khóc ngoài đường... Ngồi khóc, nằm khóc, chạy khóc, vừa đi vừa khóc, ăn khóc, cười khóc... Mà không phải chỉ một mình cô ta khóc,còn có ít nhất hai nhân vật nam nữa trong phim cũng cùng hè nhau khóc... Tóm lại khóc mọi lúc mọi nơi! Chưa coi hết nhưng cũng có thể đoán được đoạn kết phim thế nào cũng có người bị bệnh ung thư, một trong những căn bệnh thường làm “chết” các nhân vật chính trong các phim bộ của Hàn Quốc!


Còn phim đĩa Mỹ là phim ma cũng u ám không kém. Phim kể một nhóm bạn nam nữ tám người cùng các khán giả khác vào rạp xem phim. Một lũ ma quỉ tóc tai rũ rượi xuất hiện, cứ hễ chúng cắn vào người nào thì người ấy lại bị truyền nọc độc biến thành ma... Tám nhân vật chính cùng mọi người chiến đấu rất dữ dội. Cuối cùng chỉ có bốn người thoát ra khỏi rạp hát. Nhưng khủng khiếp thay, họ lần lượt phát hiện ra cả khu phố rồi cả thành phố đều đã bị biến thành ma! Cảnh sau cùng của phim là cảnh hai người duy nhất còn sót lại của thành phố hãi hùng, đang bị lũ ma quỉ rượt đuổi sau lưng, dắt tay nhau chạy trốn về hướng mặt trời mọc... Coi phim nào cũng thật là xúi quẩy!


Lướt qua hàng loạt các trang web mà hồn của Oanh cứ để ở đâu đâu. Cô lại nhớ đến chồng, nhớ đến đứa con nuôi đã bàn với Nga. Xin con nuôi liệu có tiện không? Sau này nếu biết vợ chồng mình là cha mẹ nuôi của nó, lớn lên nó có còn hiếu để nữa không? Trên các báo vẫn đăng nhan nhản các tin không hay về các đứa con bất hiếu đối với cha mẹ ruột. Hôm kia là tin một đứa con bị đưa ra tòa vì tội danh không chịu phụng dưỡng cha mẹ khi cha mẹ đã lớn tuổi. Đã vậy y còn lén bán đất, bán nhà để đem tiền đi đánh bạc. Hôm qua lại có một tin khác, một đứa con khi nhậu say đã về nhà đánh vợ và đánh cả mẹ già là một bà cụ đã tám mươi tuổi. Con ruột còn như thế huống chi là con nuôi? Càng nghĩ Oanh càng cảm thấy bi quan bế tắc. Bỗng một giọt nước mắt rơi vỡ lạnh tan trên bàn phím...


Oanh sực nhớ là mấy hôm nay cô chưa vào hộp thư để xem có nhận được e - mail nào mới của chồng hay không? Trước khi đi Long có hứa cứ hai ngày anh sẽ “meo” cho vợ một lần. Quệt nước mắt Oanh nhìn lên màn hình rồi lẳng lặng gõ bàn phím để vào Yahoo.com, truy nhập hộp thư điện tử của mình.


Yahoo! ID: hoangoanh


Password (mật mã): nguyenvanlong


Oanh mỉm cười. Lấy tên họ chồng làm password luôn là niềm tự hào minh chứng cho tình yêu của cô. Có tất cả ba e - mail đều là của Long gởi. Cả ba e - mail đều có chung một nội dung: “Nhớ em nhiều. Anh yêu em lắm!”. Thư gì đâu mà ngắn quá trời, đọc không thỏa mãn! Đã vậy còn giống nhau nữa chứ. Đúng là số lượng đã tồi, chất lượng cũng kém. Đức ông chồng của mình dạo này ngày càng lười ra. Viết thư cho vợ mà cứ như trả nợ quỉ thần vậy! Oanh rủa thầm.


Nhớ ngày hai người mới quen nhau, Long đã thức suốt đêm viết cho Oanh một lá thư tỏ tình dài hơn sáu trang giấy! Lúc đầu Oanh cũng có hơi tức cười nhưng sau đó cô đã ép lá thư vào tập và gìn giữ làm kỷ niệm cho đến tận giờ. Nếu nhắm mắt lại, Oanh vẫn còn có thể đọc được nhiều đoạn đáng nhớ trong lá thư đầy ngô nghê của chồng lúc ấy. Hình như khi mới quen nhau các đôi tình nhân đều giữ ý nói khá ít, bù lại họ viết cho nhau thật nhiều. Nhưng sau khi đã là vợ chồng họ lại thích nói nhiều để tranh nhau áp đặt ý kiến của mình, còn viết cho nhau thì ngày càng ngắn đi.


Không hiểu Long khi “meo” cho người khác có “ngắn gọn” như vậy không? Hay là nhân lúc Long không có ở nhà mình thử truy nhập lén vào hộp thư của ảnh xem trong đó có chứa đựng những gì? Oanh chợt thấy ngường ngượng. Hơn năm năm làm vợ cô chưa bao giờ lục lọi vào góc riêng tư của chồng. Thậm chí có lần Oanh đã từng tuyên bố hùng hồn với các cô bạn là cô không bao giờ thèm để ý đến mọi giấy tờ, thư từ dù cũ hay mới của Long. Oanh rất tâm đắc điều này. Vì theo cô đó mới chính là bí quyết chính để gìn giữ hạnh phúc gia đình. Người vợ phải biết tự trọng đừng nên ghen bóng ghen gió. Thế mà bây giờ... Mặc kệ, mình cứ vào thử xem! Bản tính ngang tàng bướng bỉnh trong con người của Oanh lại trỗi dậy. Cô gõ mười ngón tay trắng trẻo lên bàn phím, miệng cười mỉm lẩm bẩm một mình: “Thiệt thà, trung thực thường thua thiệt. Lọc lừa, luồn lách lẹ lên lương!”. Thế nhưng mật mã hộp thư của ảnh như thế nào đây? Oanh tự tin gõ thử “hoangoanh” rồi lại “lethihoangoanh” nhưng đều không ăn thua! Lạ nhỉ, không lấy tên vợ làm mật mã thì mật mã hộp thư của đức ông chồng mình sẽ là cái quỷ quái gì? Bị bất ngờ Oanh càu nhàu cho đỡ tức. Thế mà cũng dám mở miệng nói tên Oanh là cái tên sẽ làm anh nhớ suốt đời! Đàn ông thật sự chỉ là một lũ láo toét!


Oanh chợt nghĩ đến công viên Đầm Sen, nơi hai người có rất nhiều kỷ niệm. Họ gặp nhau lần đầu, tông xe vào nhau, cãi vã nhau rồi đưa nhau đi cấp cứu cũng là từ ở Đầm Sen. Nhắc đến Đầm Sen, Oanh lại mỉm cười lặng lẽ. Còn nhớ hôm ấy cô đã giận dữ mắng xa xả vào mặt Long: “Anh là đồ mắt đui! Có đui mới lái xe ẩu như vậy! Mai mốt lấy vợ nhớ kiếm mấy cô mắt cũng đui như anh mà lấy!”. Thật không ngờ quả đất lại quá tròn... Khi đã yêu nhau họ hẹn nhau đi chơi buổi đầu tiên cũng là hẹn ở Đầm Sen. Đặc biệt đám cưới của Long và Oanh cũng được tổ chức ở Đầm Sen. Từ đó đến nay Đầm Sen luôn luôn có một vị trí vô cùng đặc biệt trong tâm hồn và tiềm thức của cả hai vợ chồng cô. Thậm chí trước kia khi bàn việc đặt tên con, Long đã từng đề nghị với vợ, nếu sinh con gái tên sẽ là Nguyễn Thị Đầm Sen cho tình nghĩa vợ chồng càng thêm đậm đà! Chồng của cô đã coi trọng hai từ Đầm Sen đến như vậy, nếu không phải là Đầm Sen thì thử hỏi còn từ nào có ý nghĩa hơn được chứ? Oanh điềm tĩnh gõ “damsen”. Không đúng! Cô cẩn thận gõ lại “congviendamsen”. Cũng sai! Vậy thì thử “nguyenthidamsen” xem sao... Màn hình vẫn báo lỗi! Bực tức Oanh đập mạnh bàn tay xuống bàn phím...


Sau một lúc thật lâu để cố gắng tự trấn tĩnh, Oanh chợt nhớ trước đây cô có đọc một cuốn sách nào đó, nói người đàn ông thường chỉ nhớ được hai ngày trọng đại nhất trong cuộc đời của mình. Hai ngày đó là ngày sinh và ngày lấy vợ của người đàn ông. Theo tác giả cuốn sách, ngày sinh là ngày người đàn ông sinh ra. Còn ngày cưới là ngày ông ta tự chôn mình! Đúng là nhảm nhí! Chắc tác giả cuốn sách này thù ghét phụ nữ lắm đây! Khi đó Oanh đã nghĩ như vậy. Nhưng sau này cô nhận thấy ông ta nói cũng có lý phần nào. Dĩ nhiên sự nhận định của Oanh hoàn toàn khác với ông ta. Theo cô,ngày lấy vợ là ngày người đàn ông được sinh ra lần thứ hai. Vì cũng từ hôm đó anh ta đã có thêm “một cái máy giặt biết đi” bên cạnh quản lý anh ta suốt đời! Năm năm chung sống với nhau là cả năm lần Long đều mua hoa tặng cho vợ nhân kỷ niệm ngày cưới. Trong đó có vài lần Oanh đã cảm động đến nghẹn ngào muốn khóc. Do quá bận bịu công việc nên cô đã quên mất ngày mình lên xe hoa không biết tự lúc nào...


Oanh thận trọng nhập vào phần mật mã những con số chi chít khó nhớ. Đầu tiên là ngày sinh của Long. Sai! Cô nhập tiếp ngày cưới. Vẫn sai! Oanh lại kiên nhẫn gõ thử sinh nhật của cô. Vẫn sai! Rồi ngày đám hỏi. Vẫn tiếp tục sai!... Cho đến lúc này Oanh hoảng loạn thật sự. Cô hoàn toàn đã mất tự tin. Một Oanh thường ngày điềm đạm và đầy bản lĩnh đã biến mất. Cô nhập số không chính xác, khi kiểm lại thấy cứ sai loạn xạ cả lên. Mồ hôi Oanh bắt đầu rịn ra ở trán thành giọt. Mặc dù máy lạnh trong phòng đang chạy đều, lưng áo của cô vẫn ướt đẫm. Không ngờ chỉ có một hộp thư điện tử nhỏ bé này thôi lại có thể làm khó được mình! Chịu thua nó à? Không đời nào! Mình phải cố tìm cho bằng được xem chồng mình đã đặt mật mã cho nó là cái quái quỉ gì đây?


Oanh hít thật sâu,cố gắng giữ bình tĩnh trở lại... Khoan, nhiều khi sự thông minh quá cũng không nên! Mình hãy thử nghĩ đến những cái gì tầm thường nhất, vặt vãnh nhất. Biết đâu chiếc chìa khóa mật mã lại có thể nằm ở trong đó cũng nên? Oanh bắt đầu đi ngược thời gian hồi tưởng lại từ những tháng ngày khi cô mới quen Long. Hôm nằm ở phòng cấp cứu mình nằm ở bệnh viện nào nhỉ? Phòng số mấy? Giường số mấy? Bác sĩ tên gì? Y tá tên gì? Hộ lý tên gì? Món ăn mà Long mua cho mình ăn tối hôm đó hình như là món cháo cá phải không? À quên nữa, ngày xảy ra tai nạn là ngày mấy nhỉ? Trước khi xảy ra tai nạn mình mặc áo gì? Màu gì? Xe mình và Long đi tông vào nhau đều là xe Dream II?... Oanh cứ tuần tự nhớ lại, đặt câu hỏi, tìm giải đáp và kiên nhẫn gõ thử lên bàn phím. Đầu cô nhức bưng bưng vì bộ nhớ phải làm việc cật lực để lục tìm quá khứ. Mặc kệ, thử mật mã này xem. Vẫn không đúng ư?... Nào,sáng hôm sau Long đến thăm mình lúc mấy giờ? Ảnh mặc áo gì? Hình như ảnh có mang theo cam và sữa? Mẹ mình gặp Long lúc nào? Mẹ đã nói gì? Hình như mẹ mình có khen anh ấy hiền và dễ thương như con gái? À quên nữa, mình đã mắng Long và gọi anh ấy bằng những “từ” gì nhỉ?... Nhập mật mã này xem sao! Như thế mà vẫn sai sao?...


Không biết đã ngồi mất bao lâu, Oanh mỏi mệt ưỡn người đứng dậy. Cô vén chiếc rèm màu hồng tím nhìn ra ngoài cửa sổ. Bỗng Oanh giật nảy mình khi trông thấy những tia nắng hồng lấp loáng trên mặt đường. Cô nhìn lên đồng hồ treo trên tường, đã hơn sáu giờ sáng! Hóa ra cô đã thức suốt đêm hôm qua để rị mọ tìm mật mã truy nhập hộp thư điện tử của chồng... Mật mã vẫn là ẩn số mù mịt! Oanh có lẽ đành phải chịu thua cuộc. Suốt hơn bảy tiếng đồng hồ cô đã hao tốn rất nhiều trí lực và tâm lực mà vẫn không giải được bài toán nát óc này. Hay là đợi Long về để hỏi cho biết vậy. Phải cho ảnh ăn đòn mới được. Đặt mật mã gì khó quá trời để vợ tìm cả đêm mà vẫn chưa ra! Hừm, mà... cũng không được! Ảnh sẽ coi thường mình! Rồi lại lên mặt dương dương tự đắc cho mà xem. Chỉ là chuyện nhỏ mà em không tìm ra à,con bồ câu bé nhỏ của anh? Thật đáng ghét!... Hãy đợi đấy, mình sẽ lại tìm mật mã và tìm được cho mà xem! Nhưng bây giờ mình phải đi ngủ cái đã!...


Thanh Trắc Nguyễn Văn

(còn tiếp)
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Truyện ngắn: Mật mã (tiếp theo)   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSun Mar 25, 2012 12:32 pm

Sáng hôm nay là sáng thứ bảy, Oanh không phải đến cơ quan. Cô dự tính sẽ quét dọn nhà cửa rồi đi mua sắm, song đôi mắt cô lúc này đang trĩu nặng lúc nào cũng chỉ muốn nhắm híp lại. Oanh đành lên giường nằm trong khi tâm trí cô vẫn còn để ở nơi máy vi tính... Không lẽ mình vẫn không tìm ra được mật mã sao? Thông thường khi đặt mật mã người ta thường dùng những con số hoặc những từ thân thương có ít nhiều kỷ niệm. Tên cha mẹ Long, rồi địa danh nơi Long sinh ra, những lớp và những trường Long đã học, những năm tháng tuổi thơ của Long, thậm chí những gì dính dáng đến chồng, Oanh đều đã nhập thử hết rồi. Không hiểu sao lại không thành công. Cô cũng đã nhập vào không biết bao nhiêu từ có liên quan đến vợ chồng cô trong hơn năm năm qua nhưng kết quả cũng vẫn không có gì khả quan hơn.

Oanh rất bực mình. Hay mật mã là tên người yêu cũ của anh ấy? Long có thú thật với vợ trước kia anh có người yêu tên là Xuân Chi. Hai người chia tay nhau đã lâu. Cho đến giờ không biết gì lý do gì Xuân Chi vẫn chưa lập gia đình. Còn Long từ khi yêu Oanh, anh nói không còn nhớ đến chuyện cũ nữa. Có tin được không? Người ta nói con gái nói có là không, nói không là có nhưng thật ra câu đó phải dành cho cánh đàn ông mới đúng. Cứ nghe miệng lưỡi của chồng mình thì biết. Ôi! Em yêu, em đẹp quá, cái váy em bận xinh quá! Thật sự mình biết mình đâu có đẹp. Còn cái váy khi mình mua ở cửa hàng thời trang vào tháng trước, vừa đem về nhà ảnh đã cằn nhằn mình mua váy vừa mắc lại vừa xấu! Chào con bồ câu bé nhỏ của anh! Sáng nay anh thấy em thật dịu dàng! Trời ạ, tối hôm qua mình vừa la anh ấy về cái tội đi ngủ làm biếng không chịu đánh răng! Ảnh cứ cằn nhằn mãi mình không phải là một người vợ tế nhị, dịu dàng như ảnh mơ ước. Theo mình đàn ông chính là loại người nói có là không, còn nói không nghĩa là... không có gì hết!


Oanh bật dậy. Cô lại đến ngồi vào máy vi tính và khởi động máy... Mình cứ thử xem. Nếu mật mã đúng là “xuanchi” thì ảnh đừng mong sống nổi với mình! Đàn bà rất phức tạp, Nga đã từng nói với Oanh như vậy. Có người luôn bảo mình không hề ghen nhưng thật ra họ lại là người ghen rất dữ dội. Ớt nào mà ớt chẳng cay! Theo Nga có bốn loại ghen chính của phụ nữ. Thứ nhất là ghen bóng ghen gió, nghĩa là ghen tưởng tượng. Thứ hai là ghen ồ ạt. Những phụ nữ mắc chứng ghen này thường phải đi đánh ghen mới giảm được “xì trét”! Đây là loại ghen dễ gây dư luận nhất, tạo sự ồn ào nhất, hài hước đến nổi được lưu truyền trên tranh vẽ Đông Hồ. Thứ ba là ghen thầm lặng. Loại ghen này đã tạo nên nhiều cao thủ trong làng ghen mà tiêu biểu là kiểu ghen “bác học” của Hoạn Thư trong truyện Kiều. Cuối cùng là loại ghen đáng sợ nhất: ghen do tự ái. Cũng theo Nga đó là loại ghen vì yêu thì ít mà ghen chủ yếu là do lòng tự ái bị xúc phạm nặng nề. Loại ghen này dễ đưa đến những hậu quả thảm khốc cho các đức ông chồng bởi những sự trả thù quá quắc của các quí phu nhân. Mình thuộc loại ghen nào nhỉ?Oanh bật cười. Mình có ghen đâu, mình chỉ muốn tìm mật mã thôi mà! Không hiểu Nga đã đọc sách nào lại dám có những “khảo cứu” về ghen nhảm nhí đến như thế?


[URL="http://hgth.vn/diendan/redirector.php?url=http%3A%2F%2Fwww.hatgiongtamhon.info%2Fdiendan%2Fredirector.php%3Furl%3Dhttp%253A%252F%252F2.bp.blogspot.com%252F-9iff0SRWbq8%252FTdGnbT-NNTI%252FAAAAAAAABXM%252FAXdGCmWdtPo%252Fs1600%252F208.jpg"]Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 208[/URL]


Oanh gõ “xuanchi” vào phần mật mã. Máy vẫn báo lỗi. Có thế chứ! Cái cô Xuân Chi nào đó làm sao xứng đáng có tên trong máy vi tính của anh Long chồng mình! Vui mừng Oanh vươn vai đứng dậy. Nói lỡ chứ nếu mật mã đúng là tên của Xuân Chi thì sao nhỉ? Chắc mình té xỉu mất? Oanh bật cười sảng khoái. Cô tung tăng hát nghêu ngao một vài câu nhạc tình rồi nhảy chân sáo lên giường. À này, nếu mật mã yêu cầu phải có đủ cả họ của Xuân Chi thì sao? Mà cô ấy họ gì nhỉ? Oanh hầu như chỉ nghe Long nhắc đến Xuân Chi một hai lần nên cho đến giờ cô vẫn chưa biết Xuân Chi họ gì. Khó đấy, nhưng phải tìm thôi. Kiểm tra phải kiểm tra cho trót, gọt vỏ phải gọt vỏ cho trơn mà!

Oanh lại rời khỏi giường. Đến trước cái tủ nhỏ riêng của Long đặt ở góc phòng, cô mỉm cười tinh nghịch chấp hai tay khấn: “Tha lỗi cho em anh nhé! Anh cho em mạn phép mở xem một lần này thôi. Em sẽ yêu anh nhiều hơn”. Chìa khóa tủ ư? Chuyện nhỏ! Oanh đã biết chồng mình giấu chiếc chìa khóa sau khung hình cưới treo trên tường, đặt trong phóng khách cả năm nay rồi, nhưng cô vẫn giả lơ xem như không biết! Cô mở cửa tủ rồi tìm và lật tung chồng thư cũ. Thỉnh thoảng Oanh lại gật đầu cười khi nhìn thấy những phong thư cũ của mình gởi cho chồng ngày ấy vẫn còn được Long trân trọng gìn giữ cẩn thận. Thư của Xuân Chi gởi cho Long chỉ có một bức duy nhất đã ố vàng, thậm chí còn có dấu vết dán gặm. Đây rồi tên họ của cô ấy có đầy đủ trên phong bì: Trịnh Thị Xuân Chi. Tên họ gì mà dài ngoằng thế?


Oanh hăng hái ngồi vào máy vi tính. Cô cẩn thận nhập mật mã “trinhthixuanchi”. Thật bất ngờ hộp thư điện tử của Long đã mở! Oanh bàng hoàng lặng ngồi nhìn màn hình máy vi tính hơn nửa tiếng đồng hồ. Sau đó cô gục mặt xuống bàn khóc nức nở...




II.


Long nhấp một ngụm bia rồi lè nhè quay sang nói với Hoàng, em vợ cũ của anh vừa từ nước ngoài du học về:

-Anh chị đã ly dị hơn hai năm nay kể từ dạo ấy. Mật mã hộp thư điện tử của anh đã đổi thành “lethihoangoanh” từ lâu rồi. Không biết chị em có biết không? Em gặp Oanh nhớ nói giùm anh một tiềng...


Nói xong Long gục đổ cả người xuống bàn nhậu. Khi Hoàng đỡ được anh rể lên thì thấy gương mặt của Long đầm đìa nước mắt...


(Giải ba Truyện ngắn Nam Định Online 2007)


Thanh Trắc Nguyễn Văn

Hết
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Truyện thơ: Con đường xưa đi học   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSun Mar 25, 2012 12:45 pm

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Tamsuttnv




Con đường xưa đi học

Con đường ngày xưa tôi đi học là một con đường chạy dọc theo một con sông nhỏ rất hiền lành của quê hương tôi. Là con đường vào những chiều thu có những áng mây lơ lững treo trên bầu trời màu xám, có những lớp cỏ mềm mại dưới bước chân màu xanh, có những vạt nắng thả nhẹ nhàng xuống chân đê màu vàng tươi như những cọng rơm…

Con đường ngày xưa tôi đi học còn có em, một cô bé xinh xắn dễ thương nhà ở cuối thôn. Tôi học trên em một lớp. Thuở ấy hai đứa vẫn thường chờ nhau để cùng đến trường, chờ nhau khi tan học để cùng về và để cùng ngắm cảnh hoàng hôn trên sông. Em không có cha. Đó cũng là nỗi đau thầm kín suốt một đời của em. Em luôn bị đám bạn xấu trong lớp chọc ghẹo. Cũng chính vì thế em và mẹ em phải nhờ đến tôi, một đứa bé trai lớn hơn em, giúp đỡ cho em mỗi khi em bị bắt nạt.

Có lần cô giáo lớp của em ra đề bài kiểm tra viết về người cha trong gia đình. Không hiểu em làm bài thế nào mà bài em làm được tám điểm cao nhất lớp! Em được cô giáo tuyên dương và đọc bài viết cho cả lớp cùng nghe. Hậu quả là đám bạn của em do ganh tị đã dùng nhiều lời lẽ cay độc xúc phạm đến em. Hôm đó em đã khóc rất nhiều và tôi đã phải dỗ dành mãi…

Em thích nhất là ăn nhãn. Kỷ niệm tuổi thơ của tôi là nhiều lần tôi phải lén vào vườn nhãn hái trộm nhãn cho em. Và cũng nhiều lần tôi bị chủ vườn rượt đuổi một trận ra trò, rồi bị ba má đánh đòn… Tôi thích nhất là lội sông. Những buổi chiều tan học về em thường ngồi trên bờ đê ăn nhãn, còn tôi thì lội tung tăng dưới sông. Kỷ niệm của chúng tôi chỉ có thế. Thật trong sáng và thật bình dị.

Rồi chúng tôi lần lượt lên học cấp ba. Lần đầu thấy em tha thướt trong tà áo dài trước ánh mắt ngưỡng mộ của nhiều chàng trai đồng lứa, tôi chợt hiểu ra một điều mà từ lâu tôi đã vô tình quên mất: Em rất đẹp! Em bắt đầu thích ép lá thuộc bài vào vở. Tôi cũng bắt đầu tập làm thơ… Những bài thơ ngô nghê tôi viết tặng cho em, em đọc rồi cười nhiều khi đến chảy cả nước mắt! Thấy em có quá nhiều bạn trai để ý muốn làm quen, tôi vội về thưa với cha mẹ. Thật không ngờ cả cha mẹ tôi đều phản đối quyết liệt! Có hai lý do chính. Một là cha mẹ tôi không muốn kết sui gia với mẹ em, người đàn bà trong thôn từ lâu đã bị mang tai tiếng là “chửa hoang” để sinh ra em. Hai, em là con gái tuổi dần! Ở quê tôi con gái tuổi dần là cái tuổi bị xem là “kỵ” nhất, “xấu” nhất của các nàng dâu khi cưới hỏi.

Tôi buồn lắm chỉ biết im lặng bên em và tìm cách đối phó với những thành kiến quá cổ hủ của gia đình. Khi lên thành phố thi rồi học đại học, tôi vẫn tự nhủ sẽ cố gắng học thành tài để sau này có thể tự lập được và đường hoàng cưới em làm vợ. Riêng em, không may lúc đó mẹ em bỗng bị bệnh nặng. Lại thêm nhà mẹ em và em cũng không khá giả gì, nên ước mơ vào đại học của em xem như bị dở dang.

Em vẫn thường gởi thư cho tôi. Nhưng rồi có một dạo hơn ba tháng liền tôi không nhận được lá thư nào của em. Tôi vội vàng về quê thì đã trễ mất! Mẹ em phải nằm viện. Tiền bạc không có, em phải nghe lời mai mối lấy một người chồng nước ngoài ở tận xứ Đài Loan xa xôi. Nghe nhiều người nói lại chồng của em vừa già lại vừa có tật ở chân!

Mẹ em đưa cho tôi lá thư xin lỗi của em cùng những bài thơ tôi đã tặng em trước đây. Con đường đi học ngày xưa vẫn đẹp như ngày nào. Nhưng hôm nay đi trên con đường ấy mắt tôi bỗng rưng rưng nhòa lệ vì nhớ đến em…


Thanh Trắc Nguyễn Văn

------------------------------------------------------------------

Con đường xưa đi học

Con đường xưa đi học
Nắng mượt vàng chân đê
Có người em gái nhỏ
Từng buổi đợi nhau về.

Em một thời leo nhãn
Anh một thời lội sông
Một thời ôm cặp sách
Hát chạy rong trên đồng.

Con đường xưa đi học
Đôi bướm vàng chợt bay
Tóc em ngỡ là gió
Áo em ngỡ là mây.

Em một thời ép lá
Anh một thời làm thơ
Một thời nhặt phượng đỏ
Tiếng ve sầu lơ ngơ.

Con đường xưa đi học
Hai đứa giờ hai nơi
Em theo người xứ lạ
Anh lưu lạc phương trời.

Em quên thời áo trắng
Rơi nỗi buồn đâu đây
Con đường anh trở lại
Thăm thẳm một màu mây.


Thanh Trắc Nguyễn Văn





Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 300562_284788568217480_1581849453_n
Về Đầu Trang Go down
thanhtracnguyenvan

thanhtracnguyenvan


Tổng số bài gửi : 717
Join date : 31/03/2011

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Phóng sự: Viết giữa dòng triều cường mênh mông   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitimeSun Mar 25, 2012 12:46 pm

Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 3




Phóng sự: Viết giữa dòng triều cường mênh mông

Liên tục trong hai ngày 26 và ngày 27.10.2011 các đợt triều cường liên tục dâng lên ở tp.HCM. Khác với các đợt triều cường lần trước, các đợt triều cường lần này ngập rất nặng gây ra hoảng loạn cho giao thông trong thành phố. Người dân đi giữa đường sá khu đô thị mà cứ ngỡ là mình đang lội sông ở miền đầm lầy sông nước!

Thế triều cường là do đâu? Nhiều người cho rằng triều cường là do nước biển dâng lên tràn vào. Có người bảo rằng do ống nước trong thành phố bị vỡ. Có người có vẻ hiểu biết cho rằng đó là do nước trên thượng nguồn đổ về mà không thoát ra biển được! Nói chung mỗi người một ý, tự lý giải theo suy diễn của mình. Vì sao người dân không còn tin vào báo đài nữa? Đơn giản là vì nhiều quan chức có chức trách về thoát nước tránh lũ của thành phố qua báo đài đã “hứa’ rất nhiều rồi. Hứa từ năm này qua năm khác. Nhưng lời hứa cứ hứa mà nước dâng cứ dâng!


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 2


Chiều ngày 27.10.2011, đỉnh triều tại trạm Phú An trên sông Sài Gòn đã đạt 1,51 m. Triều cường đã dâng cao gây ngập nặng trên diện rộng cho hàng loạt tuyến đường Lương Đình Của (Quận 2), Bùi Hữu Nghĩa (Quận Bình Thạnh), Phan Đình Phùng (Quận Phú Nhuận)... Tôi có việc phải qua đường Bùi Hữu Nghĩa và thú thật kinh hoàng khi thấy nhiều chiếc xe gắn máy đang “ngập chìm” trong nước. Thế là tôi phải quay xe lại vì không đủ can đảm tiếp tục cuộc hành trình trên con đường đầy nước đau khổ đó nữa...


Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn 1


Trên các con đường ngập nước khác như Lương Đình Của tình trạng còn đau lòng hơn vì nước tràn vào nhà dân làm hư hỏng rất nhiều đồ đạc thiết bị trong nhà. Nhiều xe máy bị chết máy trên đường tạo điều kiện cho các dịch vụ như bán dép (giày vớ bị ướt lẹp nhẹp nước cống rồi ai dám mang nữa), lau bu gi, rửa chân bằng nước sạch cứ nhộn nhịp hẳn lên. Nhiều em học sinh tan trường về bụng đói, kẹt đường, dắt xe trong nước nhầy nhụa, nước bẩn ngập dưới đôi chân trần nhớp nháp thật đúng là cực hình. Và theo tin khí tượng thủy văn ngày mai, ngày 28.10.2011, triều cường vẫn còn tiếp tục dâng lên và có thể còn cao hơn hôm nay. Điều này càng làm người dân thành phố càng thêm ngán ngẩm.

Hòa cùng dòng người trong thành phố bị ngập nước cao điểm và kẹt xe, tôi vô tình nghe lỏm được tâm sự của rất nhiều người đồng cảnh ngộ. Có nhiều người trách trời là mưa nhiều quá nên nước dư cũng nhiều! Có nhiều người trách đào lô cốt cho lắm, vừa tốn tiền của dân vừa hao phí công sức, vừa cản trở giao thông bao năm mà năm nào cũng vậy: ngập vẫn cứ ngập. Có người trách sao thành phố bị ngập hoài mà không có một ông quan nào chịu trách nhiệm từ chức để làm gương cho những người khác. Có người lưu ý nước ngập mênh mông quá coi chừng mấy em bé không thấy đường bị lọt vào những hố ga không đậy nắp thì có thể nguy hiểm đến tính mạng. Nghe nói tôi sợ đến điếng hồn. Vì cần gì các em bé, những người lớn như chúng tôi nếu không may té lọt hố ga, hoặc hố các công trình đang đào dang dở không rào chắn, nếu không chết thì cũng sẽ bị ít nhiều thương tật...


Bài viết: Thanh Trắc Nguyễn Văn

(Ảnh: Báo Tuổi Trẻ)
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn   Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Văn Thanh Trắc Nguyễn Văn
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
THI ĐÀN HOA TIÊN :: VĂN HỌC :: Văn sáng tác-
Chuyển đến