Nguyễn Thành Sáng
Tổng số bài gửi : 5486 Join date : 27/01/2016
| Tiêu đề: CỤM THƠ TÌNH BUỒN Sun Jan 10, 2021 4:30 pm | |
| "CỤM THƠ TÌNH BUỒN"[/size]
NHẬN LẠI ĐI EM
Trả lại em đây lần trọn khối Những gì đã gửi tặng cho tôi Để mai, để mốt rồi năm tháng Thật chẳng còn chi với một người...
Nầy bao thương nhớ nằm trong giấy Theo cánh thời gian chữ viết nhòa Một xấp cũ mèm pha trộn mới Từng làm bụng đói trở thành no
Kia là bắp nấu khói bay hơi Lủng lẳng đong đưa cả một chùm Lững thững qua đường môi chúm chím Nhẹ nhàng lột vỏ, ấm con tim
Còn đó công viên dưới bóng chiều Ráng tà rải nhẹ, gió hiu hiu Xung quanh bốn phía mà không thấy Chỉ thấy mình em với cánh diều
Thêm vài rạp hát chiếu phim hay Màn ảnh, âm thanh, cảnh trí nầy Trước mặt mà như xa diệu vợi Chỉ nghe hơi ấm một bàn tay…
Cuối cùng anh trả lại cho em Tất cả nụ hôn thắm thiết tình Ngây ngất, ngọt ngào hơn vạn mật Cả đời có lẽ vẫn hoài in
Nhận lại đi em, trọn một lần Để không còn nữa những bâng khuâng Con đường phía trước dài hun hút Nghĩa lý gì đâu chút nắng tàn...
ANH TRẢ MÀ SAO EM CHẲNG LẤY
Anh trả mà sao em chẳng lấy Lại nghiêng đầu cúi nhẹ khăn tay Lau dòng châu lệ đang tầm tã Ướt đẫm bờ mi những giọt dài...
Anh trả mà sao em chẳng lấy Để rồi ngày tháng ở bên kia Héo hon, da diết luôn buồn nhớ Ánh mắt thu mờ gửi lối đi
Anh trả mà sao em chẳng lấy Sớm hôm thui thủi bóng cô đơn Ôm sầu khắc khoải vào trong dạ Siết chặt ngàn đau tím mảnh hồn
Anh trả mà sao em chẳng lấy Mặc cho vàng võ với xanh xao Phấn son trâm lược nằm nơi đó Nhện bám tơ giăng tự lúc nào
Anh trả mà sao em chẳng lấy Lại từng đêm thả vọng sang kinh Lời ca não nuột từ sâu thẳm Tím ruột, bầm gan vỡ mộng tình
Anh trả mà sao em chẳng lấy Nhận mang vĩnh viễn ở con tim Vết hằn rạn nứt không lành được Để mãi đời em sóng vỗ thuyền…
Khiến cho một kẻ suốt thời gian Lặng lẽ trầm ngâm dưới nắng tàn Nầy mắt, nầy môi, nầy kỷ niệm… Cứ hoài ẩn hiện xé tâm can...
GIỮ LẠI ĐI ANH ĐỂ CÓ MÀ…
Sao anh lại muốn trả cho em Mật ngọt yêu đương của thuở nào Suốt cả khoảng dài ta cạn chén Đậm đà, ngây ngất dưới trăng sao?
Sao anh lại muốn đốt vùi đi Lóng lánh trong veo dãy ánh thề Từng toả khung trời gieo ý mộng Lâng lâng, dào dạt phả bờ mi
Và sao anh lại muốn phôi phai Giũ sạch con tim chuỗi tháng ngày Ôm ấp, nâng niu ngàn nhịp đập Êm đềm, rung cảm nhớ về ai
Nào của riêng em mà phải trả Nào em đòi lấy lại đâu anh Duyên tình tan vỡ đành cam chịu Tất cả còn kia hãy cất dành...
Cho mảnh trăng thanh khỏi tủi hờn Ẩn mình thu bóng khuất đầu non Cho cơn gió thoảng đừng ngưng thổi Rải rác lá vàng cản bước chân
Giờ đây em đã có chồng rồi Hai nẻo cuộc đời đứa mỗi nơi Khúc nhạc du dương thời dĩ vãng Trở thành loãng tiếng lạc chơi vơi
Thôi thì kỷ niệm của ngày xưa Giữ lại đi anh để có mà Những tối đêm đen, chiều nắng xế… Cánh hồn bậu bạn ở trong ta...
10/1/2021 Nguyễn Thành Sáng | |
|