THI ĐÀN HOA TIÊN
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

THI ĐÀN HOA TIÊN

Diễn đàn thơ văn
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» thơ anh khờ
Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát I_icon_minitimeToday at 4:49 am by anh khờ

»  Dòng Thơ Nhạc Trích Đoạn
Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát I_icon_minitimeThu Apr 25, 2024 12:09 pm by Nguyễn Thành Sáng

» Khúc Nhạc Tình Yêu & Câu Chuyện Tình
Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát I_icon_minitimeThu Jan 25, 2024 4:33 pm by Nguyễn Thành Sáng

» Thơ Hay Ngắn
Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát I_icon_minitimeSun Jan 14, 2024 1:27 pm by Nguyễn Thành Sáng

» Thôi Rồi Nỗi Nhớ Còn Đây…
Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát I_icon_minitimeSat Dec 23, 2023 4:59 pm by Nguyễn Thành Sáng

» Khúc Nhạc Tình Buồn – 2
Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát I_icon_minitimeSat Dec 16, 2023 4:37 pm by Nguyễn Thành Sáng

» Khúc Nhạc Tình Buồn - 1
Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát I_icon_minitimeFri Dec 08, 2023 4:28 pm by Nguyễn Thành Sáng

»  Thẫn Thờ Triền Miên
Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát I_icon_minitimeSat Dec 02, 2023 3:48 pm by Nguyễn Thành Sáng

»  Tâm Sự Với Trăng
Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát I_icon_minitimeWed Nov 22, 2023 4:11 pm by Nguyễn Thành Sáng

Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm
Diễn Đàn
NĂM 2014
free forum



/div>

 

 Giọt Buồn Không Tên - Nguyễn Thị Tê Hát

Go down 
Tác giảThông điệp
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát Empty
Bài gửiTiêu đề: Giọt Buồn Không Tên - Nguyễn Thị Tê Hát   Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát I_icon_minitimeTue Feb 02, 2010 11:23 am

Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát 0
Mùa Đông - Tuyết và Sương Mù

Những Ngày cuối năm hay những ngày đầu năm luôn luôn xảy ra những biến cố bất ngờ, không lường trước được. Không xảy ra một tai nạn thảm khốc nào trên không phận thì cũng cháy rừng hoặc thiên tai lụt lội, băng tuyết hoặc động đất ....

Cái tiểu bang tôi ở vào những ngày cuối năm, vào đêm Giáng Sinh, khí hậu băng giá tuyết phủ như bao trùm cái tiểu bang bé nhỏ hiền hòa, một cơn tuyết rơi mù trời đã làm thành phố, không những thành phố lớn mà hầu như cả tiểu bang không kịp trở mình .

Buổi chiều đi làm về sớm, chưa kịp thay áo quần, tiếng điện thoại reo vang:
- Mẹ hả ? Con xuống đón mẹ lên nhà tụi con ăn lễ nửa đêm nha?
- Thôi, mẹ không đi đâu, tuyết đang rơi, mẹ chỉ muốn ở nhà thôi .
- Ba với Kim đi Houston, mẹ ở nhà có một mình, con xuống đón mẹ.
- Mẹ đã nói mẹ không sao? Tuyết đang rơi, ngoài đường đang đông đá, con đi mẹ còn lo hơn nữa ...
- Con biết lái xe cẩn thận mà mẹ lo cái gì, không sao đâu, con xuống đón mẹ ngay bây giờ .
- Mẹ đã nói mẹ không đi đâu, con đừng có xuống, con để mẹ lo thì thà để mẹ ở nhà cho mẹ yên tâm .

Sự im lặng thoáng qua, thằng bé lại lên tiếng năn nỉ:
- Mẹ, nếu vậy ba của Huyền ghé đón mẹ nha ? Ba của Huyền đón ông ngoại của Huyền rồi sẽ ghé đón mẹ luôn đó, Mẹ sửa soạn đi, Ba Huyền sẽ đến liền đó nghe mẹ ?

Bất đắc dĩ phải chuẩn bị đồ dùng cá nhân, quần áo và 2 giỏ quà cho mọi người . Nửa tiếng sau thì xe đến, tuyết bắt đầu rơi nhiều, tuyết không rơi thành mảng mà trông như bụi cát trắng, mờ xóa cả khung trời đến không thấy đường đi, không thấy cả Exit để tìm cách đi vào trạm xăng gần đó thay lại cái quạt nước vì đá đã đông cứng không quay được nữa . Lần mò, cẩn thận để không đi lạc xuống rãnh, thế mà lúc tìm đường trở ra thì xe lại vào vũng tuyết ngập cả bánh xe phía trước, mọi người tìm cách đẩy nhưng không thể nào xê dịch . Tuyết rơi phủ trên tóc, trên áo, tuyết mù trời, mười ngón tay nhức buốt vì vội vàng quên cả bao tay ở nhà . Tuyệt vọng, lo âu vì nếu không di chuyển ra khỏi cái hố tuyết thì phải làm sao để về trong khi đường đi khó khăn, quá khó khăn với những chiếc xe nằm chết dọc đường ngổn ngang, các xe đang xếp hàng dài tìm cách ra highway . Trong lúc tuyệt vọng nhất thì lại có sự mầu nhiệm của những tấm lòng tử tế, những tấm lòng như khăn đắp ủ lạnh mùa đông giá rét . Chính tấm lòng tử tế của 2 người xa lạ đã đưa chiếc xe ra khỏi vũng lầy của tuyết trắng mà tưởng như không sao xê dịch được ...

Người ta nói con đường mù sương, nhưng hôm ấy phải nói là con đường mù tuyết, bởi tuyết trắng xóa không gian, trắng không thấy đèn đường, không thấy những bảng Stop, không thấy cả những xe phía trước cho đến khi xe đến gần ... muốn sang lane lại phải nhoài người ra khỏi cửa sổ đưa cánh tay ra để xin nhường đường cho dù đèn hiệu có nhấp nháy đi chăng nữa . Những con đường nhỏ an toàn và dễ di chuyển hơn các highways vì tuyết rơi quá nhiều quá nhanh, đường trơn trượt nên bộ giao thông không đủ thời gian và không thể trải cát hay muối vì thế xe cộ cứ thế mà ngổn ngang, cứ thế mà trườn mình trên đường đi .

- Mẹ, mẹ đang ở đâu? Đã đến chỗ nào rồi ?
Thỉnh thoảng điện thoại lại reo, bên kia đầu giây lại lo lắng hỏi đến đâu và đến đâu ? Con đường từ nhà đến nhà thằng con thường thường đi khoảng 30' thể mà hôm ấy đã phải mất gần 3 tiếng mới về đến nơi, đến nơi tuyết trước được dồn thành đống cao như núi bởi những cơn gió tạo nên vì thế xe không thể nào cho vào sân được, đường trơn nên xe lại quay đầu năm ngang giữa đường... Chung quanh nhà ở những góc cạnh tùy theo cơn gió thổi đã tạo thành những đống tuyết cao như núi với những cạnh sườn lượn là trông thật đep, trông như những cù cát ở Nha Trang, những cù cát chỉ thấy trong hình ảnh mà chưa có dịp đặt chân đến .

- Làm sao mẹ đi lễ đây?
- Mẹ, tuyết rơi, đường đông đá như vậy làm sao mà đi? Mẹ có thấy các nhà thờ hủy bỏ những nghi thức Giáng Sinh đêm nay trên TV mà họ thông báo không ? Cho dù có Thánh Lễ cũng không ai đi được ...

Qua một ngày hôm sau, tuyết không còn rơi nhưng đường đóng băng trơn trượt, thằng con lại ...
- Mẹ, đường vẫn nguy hiểm không đi được đâu, nếu mẹ muốn con chở mẹ đi nhưng mẹ check lại xem coi có Thánh Lễ không đã? Vả lại highways đóng các xa lộ thì làm sao mà đi?

Thằng con nói cũng có lý nhưng mà sao trong lòng vẫn không yên tí nào . Ngày xưa tuy có ham chơi bỏ lễ nửa đêm nhưng chẳng bao giờ bỏ lễ Giáng Sinh cả . Năm nay, tuy tại vì thời tiết khắc nghiệt khác thường nhưng sao thấy lòng không bình an...

Thế là phải ở nhà thằng con đúng 2 ngày mới được về, con đường trở về tuyết vẫn đầy 2 bên đường, có những highway chỉ còn 1 lane và mọi người phải từ tốn không dám chạy nhanh, có những nơi tuyết chất cao như núi 2 bên đường . Về đến nhà thấy tuyết lên đến gần nửa trước cửa garage và phải lội tuyết đi vào nhà, cửa sau, của trước không tài nào mở được bởi tuyết như mộit bức tường cao đông đá và cái máy sưởi trong nhà chạy liên hồi như không ngưng nghỉ .

Đó là cơn bão tuyết độc nhất vô nhị từ khi đặt chân đến bên này, đây là một cơn bão tuyết có kể từ nhiều năm nay . Thời tiết đã biến đổi kỳ lạ sương mù rơi nhiêu hơn mọi năm, sương rơi ướt mặt đất . Đêm qua, sương phủ dầy đặc đến nỗi tầm nhìn bị che khuất, đến nỗi trên highway các xe cảnh sát đã phải mở đèn để báo hiệu . Sáng nay như những ngày vừa qua, sương phủ mờ đường đi, con đường trước mặt đưa đến Thánh đường như che kín không thấy cả đèn xanh đèn đỏ, không thấy những chiêc xe ngược chiều cho dù xe nào cũng phải bật đèn để ra hiệu cho những chiếc xe phía trước, phía sau, con đường mù mịt không thấy gì cho đến khi xe đến gần, tốc độ xe chỉ là 35 hoặc 40 miles trên xa lộ, có khi phải lái xe thật chậm để nhìn rõ tầm nhìn trước mặt . Lái xe đi giữa một vùng dầy đặc sương mù mà có cảm tưởng như đang đi lạc, đi giữa vùng sa mạc lạnh giá tuyết rơi trong film Dr. Jivago, không gian một màu trắng ảm đạm mù sương bao bọc, chỉ khác là không có những tiếng tru của những con chó sói đói ăn ...

Trước ngày tuyết rơi nhiều cũng có những sáng mù sương nhưng không đến nỗi dầy đạc sương mù như sáng nay, không biết khí hậu của những ngày sắp tới sẽ như thế nào ? Nhưng cho dù sương mù có bao phủ dầy đặc đi chăng nữa nhưng khí hâu đã ấm hơn những ngày đã qua ...


Nguyễn Thị Tê Hát


Được sửa bởi Nguyen Thi Te Hat ngày Tue Feb 02, 2010 11:34 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Giọt Buồn Không Tên - Nguyễn Thị Tê Hát   Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát I_icon_minitimeTue Feb 02, 2010 11:28 am

Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát ?m=02&d=20100120&t=2&i=48158907&w=460&r=2010
Khi Trái Đất Chuyển Mình
Khi trái đất chuyển mình tất cả đều chấn động bởi sự kinh hoàng tiếp diễn sau đó, nhà cửa, đường xá rạn nứt, khói bụi mù mịt, những đống gạch chất cao bởi sự sụp đổ của những cao ốc, khách sạn, nhà cửa, nhà thờ, chùa chiền, thánh địa, chung cư, cho đến cả dinh Tổng Thống cũng không còn là nơi an toàn trú ngụ qua đêm. Phút chốc biến thành một Quốc Gia không còn một chính phủ, binh lính . Vị Tổng Thống đứng đầu một quốc gia lang thang với những bước chân phờ phạc mệt mỏi, mặt mũi lem lấm bụi đât:
- Ông có biết là ông sẽ đi về đâu đêm nay không?
- Không, tôi không biết tôi sẽ đi về đâu đêm nay, có lẽ tôi phải tim một cái ghế nào đó để nằm nghỉ qua đêm, nhưng điều đó không quan trọng lúc này . Lúc này là lúc tôi đang muốn đi tìm cứu những người có thể sống sót ...

Nghe mà xót xa ngậm ngùi, nghe mà thấy nhói trong tim, tất cả quyền hành rộng lớn trong tay, bỗng dưng không còn gì, không có cả một cái ghế bố nghỉ lưng qua đêm . Cuộc động đất to lớn đã hủy hoại một Port-au Prince đẹp đẽ, nơi mà các du khách luôn tìm đến, bây giờ chỉ còn là một đống gạch vụn hoang tàn .

Những thây người ngổn ngang với đủ thế nằm trên đường phố, những người dân đang gào khóc đào bới để tìm người thân, những phóng viên của các đài truyền hình, truyền thanh, báo chí chạy xuôi chạy ngược tường trình những thảm cảnh đã và đang xảy ra trên phần đất của người dân Haiti nghèo nàn, bất hạnh . Những em bé mồ côi không biết khóc ngơ ngác ngồi nhìn trên những tấm nệm để ngoài đường hay nằm lăn trên nệm, ăn uống ngủ qua đêm. Có tiếng khóc của một em bé dưới đống gạch mà người ta vừa đưa lên, em bé gái 18 tháng tuổi ngơ ngác nhìn mọi người, em bé vừa mô côi cả cha lẫn mẹ, những cảnh tang thương không kể xiết, một bé gái 11, 12 tuổi vừa lôi ra khỏi đống gạch vụn đã không kịp cứu chữa trên đường đến bịnh viện và câu nói sau cùng trước khi buông xuôi ..."Mẹ, mẹ con không muốn chết ..." nghe mà nghẹn trong tim, nghe mà nước mắt rưng rưng. Không một người mẹ nào muốn con ra đi, khi cả một đường dài đang chờ con bước tới, bà me vật vã khóc thương ... Hình ảnh người cha trước ông kính đang run run nghẹn ngào van xin chính phủ, van xin mọi người hãy đi cứu con ông đang nằm dưới đống gạch mà hy vọng con mình còn sống sót ...

Bên cạnh những thương tâm đó, những xác người nằm rải rác hoặc xếp hàng với đủ loại vải mầu phủ lên trông như một đống rác bị phế thải . Những xác người đó có khác gì những đống rác bị phế thải khi gia đình không phương tiện hoặc không có khả năng chôn cất, hay những xác người không còn ai sống sót để nhận diện? Những em bé đi ngang sợ hãi quýnh quáng bám lấy tay mẹ tránh nhìn những thây người nằm chết khô cứng trên đường phố, bên những đống gạch vụn.

Bên cạnh những con người nhỏ nhen ích kỷ, ganh tị, đua chen, những con người có trái tim lạnh thì ngược lại có những người có trái tim rất lớn, lớn hơn cả cuộc đời họ, họ đã từ bỏ cuộc sống tiện nghi, vật chất, xa hoa, con đường danh vọng học hành để tự mình tìm đến những nơi khốn khó, họ đã đưa bàn tay ra để cứu vớt những người khổ đau, nghèo đói bệnh tật ở Haiti, họ đã trải tấm lòng họ ra để ấp ủ các em bé mồ côi, và đã có những người không may mắn đã phải chôn vùi mạng sống dưới đống gạch theo sự chuyển mình quá mạnh đến vô tình của trái đất .

Những thảm cảnh đó đã dấy động sự thương tâm của cả thế giới và hình như trong phút chốc, người ta đã quên đi những trận đánh bom cảm tử gây nên máu đổ thịt rơi, những cảnh chết chóc hoang tàn, những người lính vừa ngã xuống ở các trận chiến Trung Đông ... nhưng liệu người dân Việt Nam của tôi có quên đi những thảm cảnh vừa xảy ra tại Đồng Chiêm mà những giáo dân tại đó đang khổ đau với thương tích đầy mình để cố giữ lấy Cây Thánh Giá, Cây Thánh Giá tượng trưng cho đức tin đã bị bị đạp đổ, một cây Thánh Giá đứng giữa trời không với nhiều năm tháng đi qua. Một Cây Thánh Giá vừa được thay thế bằng Cây Thánh Giá tre mà họ tin tưởng rằng Cây Thánh Giá bằng Tre với sự mềm mại dẻo dai có thể chịu đựng được sự giông tố bão táp của những cơn gió nghịch.


Nguyễn Thị Tê hát
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Giọt Buồn Không Tên - Nguyễn Thị Tê Hát   Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát I_icon_minitimeTue Feb 02, 2010 8:55 pm

Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát 726159
Furlough Day!

Sự biến chuyển của vũ trụ từ thời tiết với những cơn gió lốc, những cơn mưa gây nên lũ lụt, truồi đất, những vụ cháy rừng, những con sóng dữ và mới nhất là một cuộc động đất to lớn mà cả thế giới không thể quay mặt .

Song song với sự chuyển động của trái đất cũng tạo nên một nền kinh tế hoàn cầu đang bị giao động. Cả một nền kinh tế nước Mỹ cũng đang bị lao chao và hầu như tất cả các tiểu bang trên nước Mỹ đều bị ảnh hưởng .

Những hãng xưởng lớn đã từ từ bỏ đi, những hãng nhỏ ráng cầm cự qua ngày tháng với hy vọng một nền kinh tế tốt đẹp sẽ đến trong tương lai... Tiểu bang tôi ở cũng không thoát khỏi sự trầm trọng của ngân sách thiếu hụt . Đang ung dung với ngày tháng tự tại, bỗng dưng mọi người bị cắt đứt 3 ngày không lương để cứu vãn ngân sách tiểu bang. Những chương trình Voluntary Buyout được mời gọi, khuyến dụ ... nhưng mấy ai quan tâm bởi vấn đề bảo hiểm sức khỏe càng ngày càng khó khăn và tốn kém .

Những ngày cuối tuần, cộng thêm một ngày lễ vừa qua, thêm một ngày nghỉ không lương cho thấy thời gian như trôi chậm lại. Muốn làm một cái gì đó nhưng không còn hứng thú để làm, cái TV trước mặt với những lời tường trình của phóng viên về Haiti, với những đống gạch vụn, với những chiếc thuyền nhỏ đang từ từ ra khơi, với những bịnh nhân la liệt cùng với những lời kêu gọi lòng hảo tâm, sự giúp đỡ từ thuốc men cho đến các bác sĩ, y tá chuyên môn để cứu những bệnh nhân đang kêu gào rên rỉ với vết thương lở lói, nát bấy không, hay chưa được chữa trị .

Một cái weekend dài thật dài với một tâm hồn lãng đãng trong khi bên ngoài mấy hôm trước sương mù dầy đặc, hôm qua trời ấm, không nắng nhiều và buổi tối gió bỗng lao xao, cơn mưa ào đến, sấm chớp lóe những tia sáng qua khung cửa, cái TV tự dưng tắt, mưa thật to mang theo cơn gió lốc, hình như gió lốc đã ngừng lại ở một nơi nào đó của Dallas.

Hy vọng Furlough days không kéo dài để cho những dự tính được trọn vẹn và những ngày mới có nắng lên cao như nắng hôm nay.


Nguyễn Thị Tê hát
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Giọt Buồn Không Tên - Nguyễn Thị Tê Hát   Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát I_icon_minitimeTue Feb 02, 2010 8:57 pm

Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát 726159
Một Ngày Mùa Xuân Giữa Mùa Đông!
Hôm nay là ngày đẹp nhất của tháng đông giá lạnh, ngày có nắng lên cao, ngày không có gió, ngày ấm áp hơn những ngày đã qua, một ngày đặc biệt nhất trong tuần, một ngày giữa tháng giêng lạnh giá, tháng mà mọi người co ro trong những chiếc áo lạnh dầy cộm, với những xuýt xoa của cơn gió lạnh đi ngang . Một ngày hài hòa khí hậu giữa mùa đông đang đánh lừa cây cỏ, hoa lá để giữa đêm nay, cơn gió lạnh ùa về sẽ mang theo những mảng tuyết, nhưng cơn mưa nhẹ và từ một nhiệt độ ấm áp hôm nay sẽ rơi xuống một độ lạnh thấp nhất để tạo thành "black ice", những cơn mưa tuyết mà độ dầy đóng băng có thể từ 2 đến 3".

Cái nắng bên ngoài lần này không đánh lừa được ai, bởi ai cũng lo lắng cho một ngày mai, một ngày thời thiết xấu có thể làm gián đoạn sự sinh hoạt thường nhật của mọi tầng lớp, từ học đường cho đến công, tư sở và có thể kéo dài qua cả đến thứ sáu, ngày cuối tuần làm việc .

Ngày thứ sáu lại là "furlough day", ngày thứ 3 nghỉ không lương trong tháng nên không phải lo lắng đường đi, nhưng ngày mai thứ năm lại là một ngày xấu nhất mà người ta tiên đoán có thể xấu, hoặc xấu hơn cả ngày 24 Noel vừa qua không chừng. Hy vọng đêm nay hay sáng sớm mai, các đài truyền hình sẽ loan bao các nơi đóng cửa, trong đó có cả nhân viên làm việc cho tiểu bang để có một "long weekend" lười biếng . Lười biếng đến cả suy nghĩ, viết lách ...

Sau buổi trưa, lang thang trên phố ảo, tìm về những trang sách cũ, những "Tạp Ghi của Ngtth". Đọc lại những gì đã viết qua mấy tiếng đồng hồ mà vẫn chưa hết, những đoản khúc, những tình tự thở than ... những lời qua lại trên phố đã lưu lại như một lưu bút thuở học sinh vào những ngày cuối niên học ... đọc lại thấy mọi người viết rất thân tình, rất dễ thương, trong đó có những người thân quen, những người chưa quen, những người lần đầu đặt chân trên phố . Những cảm xúc khi những đoản văn viết xong hay những bài viết đã gây ấn tượng xúc động đến người đọc . Đọc lại thấy vui vui, thấy lòng ấm lại như những lời khích lệ của những người yêu mến những con chữ của mình. Cảm thấy lòng ồ ạt cảm xúc và muốn quay cuồng với những con chữ, nhưng một ngày làm việc sắp chấm dứt và cái bàn làm việc cũng cần xắp xếp lại cho ngay ngắn để sẵn sàng bước qua một tháng mới ...

Radio lại liên tục dự đoán về thời tiết đêm nay, ngày mai . Hy vọng không mất điện như mùa đông năm ngoái, hy vọng không không gió bão tuyết băng như ngày 24 tháng 12 vừa qua ... Nhưng nếu thật sự trời quá lạnh để đóng băng xin đóng băng cả nỗi buồn đang có trong tôi!


Nguyễn thị Tê Hát
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Giọt Buồn Không Tên - Nguyễn Thị Tê Hát   Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát I_icon_minitimeTue Feb 02, 2010 8:58 pm

Những Ngày Mùa Đông Cuối Tháng Giêng!

Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát Winter

Những gì dự báo đã thành sự thật, khi những cơn mưa nhẹ làm ướt mặt đất, đọng lại trên cây cỏ vừa đủ để những bông tuyết bay lả tả phủ lên tạo thành một khung cảnh bàng bạc như một wonderland với những cây thủy tinh long lanh rót dài giọt nước vì quá lạnh để không rơi xuống đất, quá lạnh để rơi giữa lưng chừng như đóng khung một nỗi buồn nào đó quá cô quạnh .

Nhân viên của tiểu bang lại được nghỉ vì những con đường đóng băng trơn trượt, trên TV lần nữa lại loan báo các trường công tư lập cũng như các chương trình hoạt động tôn giáo đóng cửa vì thời tiết . Các đài truyền hình liên tục thông tin những trở ngại do thời tiết gây ra. Những tai nạn trên đường, những highways tạm đóng cửa và những nơi bị mất điện phải tìm nơi trú ngụ khác hoặc có nơi, mọi người đã phải quây quần ở phòng ăn để sưởi ấm bởi lò nấu ăn đã được thay thế bằng lò sưởi trong nhà .

Thứ sáu trời vẫn bàng bạc, sương vẫn mù và tuyết vẫn rơi bên ngoài, cái TV vẫn mở qua hết chương trình này đến chương trình khác, tự dưng thèm đi đâu đó, thèm được một mình lang thang trong cái lạnh tím da thịt của mùa đông.

Thứ bảy trời vẫn mù sương và tuyết vẫn còn rơi, nhìn qua cửa sổ những cây cao vẫn ngất ngưởng sừng sững như những cây thủy tinh được trồng lên giữa vùng tuyết trắng xóa . Cái computer cứ off and on mấy lần chỉ vì thời tiết bên ngoài, nhưng dù sao cũng có dịp lang thang trên nét để thấy mình may mắn nơi này, được hít thở cái không khí tự do, cái không khí trong lành dù đang là mùa đông lạnh buốt nhưng cái quyền làm người không bị chà đạp, không bị lấy mất . Xót xa cho những người đang đấu tranh đòi sự công bằng đã bị bịt miệng khi họ muốn kêu gào . Xót xa cho những em bé sống bên Sông Hồng, xót xa cho những người nghèo khắp nơi đã và đang khốn khổ tận cũng trong cuộc sống như những nhân vật trong trong "Nợ nần" của Nguyễn Công Hoan. Cuốn sách mô tả một kiếp người thương tâm khổ sở cho đến lúc chết chỉ có một tấm chiếu rách cuốn thân. Một cuốn sách mà khi bé đã phải mươn tấm chăn phủ kín để được khóc vui trong đó vì sợ người nhà bắt gặp cái ủy mị của chính mình ...

Bên ngoài tuyết vẫn rơi và bên kia đất nước tôi nước mắt vẫn trải dài, khổ đau vẫn ngự trị khi sự công bằng của một con người vẫn xa vời tầm tới .


Nguyễn Thị Tê Hát
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Giọt Buồn Không Tên - Nguyễn Thị Tê Hát   Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát I_icon_minitimeWed Feb 03, 2010 10:46 am

Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát Melting_snow

Vạt Nắng Lung Linh

Sau những ngày băng tuyết, mặt trời lại nhảy nhót trên vạn vật, trên những nóc nhà, trên những con đường đóng băng trơn trượt, trên những cành cây khô để tạo thành những giọt nước thánh thót rơi rơi, để nghe tiếng vỡ vụn trong đêm, để tạo những con đường ẩm ướt thành những vũng như nước mưa đọng lại . Những cây thủy tinh đang từ từ lộ nguyên hình thành những cành cây khô như những bộ xương tàn tạ từ khi mùa thu bỏ đi.

Các xa lộ sạch sẽ hơn bởi 2 bên đường đã được những xe ủi tuyết dồn vào thành những bức tường sậm mầu đất đen, không còn trắng toát như những hôm tuyết rơi, không còn vẻ thơ mộng bàng bạc của những ngày đông tuyết phủ . Tất cả đang từ từ ló mặt ra khỏi cái mặt nạ mùa đông để sự sinh hoạt lại trở về như những ngày thường . Những chiếc xe trên đường lại phóng nhanh mặc cho những mảng tuyết tung bay thổi ngược về phía sau.

Tất cả đang từ từ tan loãng dưới ánh nắng mặt trời hiếm có của mùa đông... mặt trời đang sưởi ấm không gian, mặt trời đang sưởi ấm vạn vật ... và ... hình như con chim trốn tuyết cũng vừa cất cánh bay khỏi nơi trú ẩn ....


Nguyễn Thị Tê Hát
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Giọt Buồn Không Tên - Nguyễn Thị Tê Hát   Giọt Buồn Không Tên -  Nguyễn Thị Tê Hát I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Giọt Buồn Không Tên - Nguyễn Thị Tê Hát
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
THI ĐÀN HOA TIÊN :: VĂN HỌC :: Nhậtký,tùy bút-
Chuyển đến