PHÚT TĨNH LẶNG
Phút tĩnh lặng chợt nghe lòng êm ả
Tìm an vui ,lở một kiếp nhân sinh
Chấp nhất chi , lời nhỏ mọn vô tình
Rũ bỏ hết cho lòng thêm cao cả
Huệ tâm sáng soi trò đời ô trọc
Thầm lặng cười cho nhẹ bớt tham sân
Trí sáng suốt , nhìn ra, đâu giả ,chân
Tuệ tinh thông , chuyện thị phi quán chiếu
Kìa nhìn xem chân trời xa dịu vợi
Trí nhỏ nhoi sao dám đọ núi cao
Những đêm buồn tư lự với Trăng Sao
Cả vũ trụ đắm say màu huyễn hoặc
Một lời thật đáng nghiêng mình tôn kính
Là tự đáy lòng , chẳng thẹn lương tâm
Kẻo mai kia hối hận những lỗi lầm
Xuân đến ,sao bảo rằng Xuân chưa đến !
Hãy tĩnh thức nhìn đời như suối chảy
Vẽ làm gì yểu điệu dáng Liêu Trai
Chiều thật buồn chiều Xuân nơi đất khách
Có bao giờ tiếc nhớ một cành Mai ?!
MẶCKHACH